Tô Nguyệt chỉ vào phòng mình: “Thím ở bên trong đấy, đang mượn máy may để may quần áo.”
Sắc mặt Mã Thúy Vân bỗng trở nên khó coi, Tô Nguyệt mới mua máy may hôm qua mà sáng sớm hôm nay mẹ chồng đã mang mấy bộ quần áo rách đến mượn máy. Mấy bộ quần áo đó chỉ cần dùng kim chỉ may lại một chút là sử dụng được hà tất gì phải cần đến máy may, cũng không phải dùng để may quần áo mới.
Nghĩ đến tính hay thích chiếm lợi nhỏ của mẹ chồng và những việc ngày thường mà bà ta làm khiến cô ấy đau đầu đến chết mất.
Đối mặt với Tô Nguyệt, cô vô cùng áy náy kéo tay cô ra ngoài cửa, nhỏ giọng xin lỗi: “Thật xin lỗi em dâu, chị cũng không biết mới sáng sớm mà mẹ chồng chị đã đến nhà em. Nếu chị biết thì chắc chắn chị sẽ không để bà ta đi, nếu bà ta có nói lời gì đó không xuôi tay thì mong em cũng đừng để ý."
Tô Nguyệt xua tay, thản nhiên nói: “Chị đừng như vậy, chỉ là mượn máy dùng một lát mà thôi, không có gì đâu.”
Mã Thúy Vân thở dài, trong mắt mang theo sầu muộn.
Tô Nguyệt khẽ hỏi cô ấy: “Có phải chị và mẹ chồng có mâu thuẫn gì hay không? Em thấy từ lúc sau tết trở về tâm trạng của chị không được tốt lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT