Ngày hôm sau trời còn chưa sáng thì Tô Nguyệt đã loáng thoáng nghe thấy tiếng khóc của trẻ con.
Mới sáng sớm mà tiếng trẻ con khóc từ đâu ra vậy?
Tô Nguyệt cảm thấy có gì đó là lạ nên mơ mơ màng màng sờ bụng của mình. Kết quả sờ một lúc không sờ ra được cái gì cả, cái bụng xẹp lép, cái thai của cô mất tiêu rồi!
Tô Nguyệt sợ tới mức giật mình tỉnh giấc, vừa mở mắt ra đã thấy Hàn Ái Quốc ôm đứa bé chân tay luống cuống ngồi bên giường dỗ dành, thì thầm với đứa bé: “Tiểu Bảo đừng hóc, đừng quấy rầy mẹ, để mẹ ngủ một lát, mẹ tỉnh lại sẽ đút cho con ăn.”
Thế nhưng thằng nhóc này căn bản không nể mặt anh, càng ngày càng khóc lớn, dáng vẻ rất đáng thương.
Tô Nguyệt nhìn thấy cảnh này mới chợt nhớ ra mình đã sinh con, hiện tại đang ở bệnh viện!
Tô Nguyệt vội vàng nói: “Chồng ơi, có phải con đói bụng rồi không? Đưa cho em đi, em cho thằng bé ăn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play