Chờ sau khi Từ Xán rời đi rồi, Tô Nguyệt liền giữ chặt Hàn Ái Quốc hỏi: “Lần này anh làm nhiệm vụ có bị thương hay không? Anh không được giấu em.”
Hàn Ái Quốc lắc đầu, sờ lên mặt cô nói: “Anh không sao, chỉ bị thương nhẹ thôi, đã lành rồi.”
“Vết thương nhỏ gì?” Tô Nguyệt không tin vết thương nhỏ mà anh nói, lập tức tiến tới lột quần áo của anh: “Để em xem, anh bị thương ở đâu?”
Hàn Ái Quốc biết hôm nay không cho cô xem thì cô sẽ không yên tâm, anh xắn tay áo lên cho cô xem vết thương. Vết thương nằm trên cánh tay to lớn của anh, là một vết dao rất dài, nhưng bây giờ cũng đã đóng vảy rồi, chẳng mấy chốc nữa sẽ lành.
Hàn Ái Quốc giải thích: “Lúc đó anh bị dao chém, chảy rất nhiều máu nhưng anh đã dùng thuốc em đưa. Một lúc sau máu đã ngừng chảy ngay lập tức, bây giờ đã không sao nữa rồi.”
Sau khi xác định trên người anh không còn vết thương nào khác thì Tô Nguyệt mới thở phào nhẹ nhõm, liền hỏi về chuyện mà Từ Xán vừa nói: “Vừa rồi chị Từ Xán nói lần này anh đã cứu mạng đoàn trưởng Vu nhà họ. Nhưng em cũng không tiện hỏi rõ, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?”
Hàn Ái Quốc ngồi bên giường nhỏ giọng kể lại chuyện đã xảy ra: “Lúc đang làm nhiệm vụ ngay thời điểm mấu chốt thì đoàn trưởng Vu không cẩn thận đã bị thương, khi đó máu chảy không ngừng những loại thuốc trị thương mà bọn anh mang đến đều không có tác dụng. Hơn nữa cũng không có cách đưa đến bệnh viện cấp cứu ngay lập tức nên mới dùng thuốc mà em cho anh, liền thành công cầm máu cho anh ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play