Tiền để dành của Trần Đàn không nhiều lắm, miễn cưỡng đủ cho một mình y sống mấy ngày, còn nếu thêm Tô Nhan nữa thì sẽ không khác gì ăn xin trên đường.
Mấy năm nay Tô Nhan bận rộn chuyện học nên căn bản không có thời gian dư thừa để nghĩ những thứ khác, tiền sinh hoạt hằng ngày còn ít đến đáng thương nữa chứ đừng nói là có tiền tiết kiệm. 
Nhưng nếu thật sự phải đi thì cô cần nghĩ cách kiếm một ít tiền, Tô Ngân Quốc và Trâu Cát Phân thì bỏ qua, bây giờ chỉ còn mỗi Tư Mộc. Cô biết Tư Mộc có tiền tiết kiệm, nhưng cụ thể là bao nhiêu thì cô không biết. 
Bình thường Tô Nhan không có chú ý đến thói quen sinh hoạt của Tư Mộc lắm, tất nhiên cũng không biết cậu cất tiền ở chỗ nào.
Chạng vạng Tô Nhan ngồi trong phòng chờ cậu về, Tư Mộc mới vừa bước vào cửa cô đã đứng dậy giả vờ bận bịu rồi nói: “Tư Mộc à, gần đây thời tiết nóng hơn rồi, chị đi mua kem, em có muốn ăn không?” 
Tư Mộc bỏ cặp xuống, mở cái hộp trên tủ đầu giường lấy ít tiền nói: “Chúng ta đi thôi, chị muốn ăn loại nào?” 
“Trái cây, hay cái nào cũng được!” Tô Nhan nhìn chằm chằm cái hộp cậu vừa lấy tiền: “Sao em lại để tiền trong này? Lỡ bị người ta lấy thì sao? Tiền làm công của em đều để trong này à?”
“Dạ.” Tư Mộc cười cười: “Phòng này có ai vào đâu mà lấy? Chị hả? Nếu chị muốn dùng thì cứ lấy thoải mái đi.” 
Tư Mộc không ngờ, một câu đùa giỡn của mình chẳng những biến thành sự thật, mà còn làm cho cậu và Tô Nhan phải xa xách suốt hai năm. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play