Sau khi nhận nước xong Tô Nhan cũng không biết nên nói gì tiếp, hỏi gã tại sao không đến tìm cô ư? Tìm cô làm gì? Bọn họ còn có thể làm được gì? Hay là nói một tiếng thật xin lỗi? Nhưng xin lỗi có ý nghĩa gì không? Xin lỗi ai? Làm thế chẳng phải ngược lại còn cho gã thêm một cái tát hay sao?
"Đứa bé này là ai vậy?” Gã đột nhiên chuyển tầm mắt về phía Tư Hiệt.
Tô Nhan nghiêng đầu nhìn cô bé không biết tự khi nào đã túm chặt góc áo cô, đây là ai? Đây là con gái của cô và Tư Mộc, cô bé tên Tư Hiệt, những lời này làm sao nói ra khỏi miệng được đây?
Ngực Tô Nhan đau muốn khóc, đôi mắt cô chua xót không chịu nổi, cô khẽ chớp mắt, kiềm nén những giọt nước mắt sắp trào ra.
Tư Hiệt bị hai người lớn nhìn chằm chằm nên có hơi sợ hãi, không khỏi càng nép sâu vào người Tô Nhan, giấu cả người ra phía sau cô, thật lâu sau mới hoảng sợ gọi: “Mẹ ơi!”
Tay Mã Thành Lỗi run lên, không cẩn thận làm rơi chai nước còn lại. Yết hầu gã khẽ động, sau đó chậm rãi ngồi xổm xuống nhặt chai nước lên. Gã nhìn về phía Tư Hiệt, đưa chai nước cho cô bé, cố gắng nở nụ cười: “Bạn nhỏ này mấy tuổi rồi?”
Tư Hiệt lại nhìn Tô Nhan, thấy cô gật đầu mới nhỏ giọng đáp: “10 tuổi ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT