Trâu Cát Phân ngạc nhiên nhìn con trai mình, trong ấn tượng của bà, Tư Mộc rất ít khi kiên trì vì thứ gì đó, từ lúc cậu hiểu chuyện đến nay gần như có thể đếm được trên đầu ngón tay, bà nói: “Sao con lại muốn đi như vậy?”
“Ở chỗ này không có gì để chơi hết, con muốn đến xem trường học của chị.” Tư Mộc cúi đầu nhìn ngón tay mình.
Tất nhiên Trâu Cát Phân biết ngày nào cậu cũng chỉ lăn lóc ở nhà, bình thường cũng không có bạn bè gì, có vẻ lầm lì và lạnh lùng hơn so với mấy đứa trẻ cùng tuổi rất nhiều.
Nghĩ như thế làm bà thấy hơi đau lòng, bà xoa đầu Tư Mộc: “Được rồi, chỉ một lần này thôi nhé, bây giờ con đi làm bài tập đi.”
Tư Mộc vội vàng gật đầu dạ một tiếng, sau đó xoay người chạy đi. Hoàng hôn ngoài sân đã tan thành một màu đen xám xịt, bóng dáng nho nhỏ ấy nhảy lên nhảy xuống trong màn đêm, lộ ra sự vui sướng khôn cùng, dù cho đây chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.
Trường Tô Nhan học không lớn lắm, thậm chí còn nhỏ hơn trường trước kia, cơ sở vật chất cũng tương đối lạc hậu, chỉ cần nhìn vào chữ ‘trường’ loang lổ ở cổng lớn là đã biết mức độ cũ kĩ của nó rồi.
Cuộc họp được tổ chức ở phòng đa phương tiện*, Tô Nhan dẫn Trâu Cát Phân và Tư Mộc vào xong thì chuẩn bị trở về phòng, đột nhiên Tư Mộc nắm chặt tay cô: “Chị, chị dẫn em đến xem chỗ chị ở đi.”
*多媒体教室 là phòng học kết hợp với các loại công nghệ vd như phòng máy, phòng học có TV, máy chiếu v.v
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT