“Sir Phương cũng nói, khả năng lớn nhất chính là hàng xóm gây án, đứa bé còn ở trong nhà hàng xóm, chúng tôi không có bằng chứng, không có lệnh lục soát, không thể lục soát nhà, nên mới không tìm thấy đứa bé.”
Khâu Tố San nghe, chị ấy cảm thấy mặc dù Dịch Gia Di có hơi nhạy bén, nhưng cũng không phải nói không có lý.
Ánh mắt lại hướng về phía Phương Trấn Nhạc, thấy đối phương gật đầu, chỉ coi đây là tình huống lúc đó. Vì thế dựa vào ghế làm việc, tiếp tục nghe Dịch Gia Di báo cáo.
Dịch Gia Di cảm thấy lại qua được một cửa ải trước mắt, cô vội vàng giả vờ bình tĩnh, tiếp theo suy luận logic của mình:
“Khi đấy, buổi sáng và buổi trưa tôi đều đến đó nằm vùng, hỏi mọi người tin đồn nhảm, tán gẫu chuyện về tòa nhà đó, trong lúc vô tình gặp được hung thủ.”
“Bà cụ kia quá hấp tấp, cho dù người quản lý muốn nói về vụ án này đến mức nào, bà cụ cũng không nói tiếp, trái lại còn có biểu hiện lảng tránh rõ ràng, vội vàng rời đi.”
“Madam, chị biết đấy, người già gặp chuyện như vậy, thích nhất là tám chuyện, cho dù là người bắn đại bác không tới cũng phải tìm hiểu rõ ràng, huống hồ là chuyện gần như vậy, tôi cảm thấy biểu hiện này không thích hợp chút nào.”
Phương Trấn Nhạc lại dựa vào sô pha.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play