Trong văn phòng của tổ trọng án B, tất cả mọi người đang ngồi ngây ngốc cả ra.
Lưu Gia Minh càng nghĩ đến chuyện này, càng cảm thấy rất kích thích.
Cậu làm cảnh sát nhiều năm như vậy, đi theo anh Nhạc làm việc, đã cố gắng rất nhiều, lúc trước phá án, động một chút là điều tra, tìm manh mối, tất cả phải ghi lại hàng tuần, hàng tháng.
Cũng chính vì thế, muốn phán đoán ai là hung thủ, mà đi “suy luận” với cậu, là cậu không tin.
Trên đời này làm gì có nhiều vụ án chỉ cần dựa vào suy luận là có thể phá án được như vậy chứ? Tất cả được tiến hành từ việc điều tra từng người một, tìm hiểu nguồn gốc từng manh mối, từng phương hướng, nếu con đường này đi không thông, cho dù đã đi nửa tháng, cũng phải quay đầu làm lại, rồi lại đi con đường tiếp theo, mặc dù cảm thấy con đường tiếp theo vẫn có thể sẽ rơi vào ngõ cụt, trước khi đâm vào bức tường phía nam, cũng không thể quay đầu.
Không còn cách nào khác, manh mối của mỗi vụ án có hạn, có thể tìm ra được một manh mối rồi, thì không thể bỏ cuộc.
Đám người bọn họ đều là như vậy, nếu không mấy tháng kia tổ A đang làm cái gì?
Mấy người đó thật sự đần độn hay sao? Bọn họ là đám ngốc cả sao?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play