Đêm hôm trước, lúc Lưu Gia Minh và chú Cửu mang bản ghi chép về, Phương Trấn Nhạc đã báo cho Trương Đại Phúc rằng nạn nhân đã mở miệng xác nhận rồi. Hơn nữa Ngô San Vinh có trí nhớ hơn người, cô ấy nhớ rõ ràng hết những lời Trương Đại Phúc nói. Cảnh sát đã đào thi thể suốt đêm, bảo Trương Đại Phúc chờ tin tức tốt.
Sau đó đưa Trương Đại Phúc về nhà giam ngủ, không hề nhiều lời thêm một câu nào, cũng không vội vàng bức cung.
Không phải gã Trương Đại Phúc này rất thông minh sao? Không phải gã nhìn thấy cảnh sát điều tra từng người một bằng phương pháp hầm ưng*, đoán được các cảnh sát điều tra cũng không có đủ bằng chứng nên mới tự tin như thế sao?
*熬鹰: một cách huấn luyện chim ưng, vì bản tính hung dữ của loài chim này nên người chủ sẽ bắt chim thức trắng đêm không cho ngủ liên tiếp vài ngày khiến dã tính của chúng bị bào mòn, trở nên thuần phục. Sau này cũng có nghĩa là hành vi tra tấn - bức cung trái pháp luật khi ép kẻ tình nghi thức trắng để đạt được hiệu quả thẩm vấn.
Hiện tại bọn họ không thẩm vấn gã, còn để cho gã ngủ để xem gã sẽ như thế nào?
Quả nhiên, sáng hôm sau cảnh sát trông coi báo cáo chi tiết tỉ mỉ cho Phương Trấn Nhạc: “Đêm qua gã gần như thức trắng cả đêm. Lần nào tôi đi kiểm tra cũng thấy gã ngồi một chỗ trầm tư hoặc là trằn trọc trên giường cứng, lăn qua lộn lại như nướng bánh.”
Nghe thấy những lời này, Phương Trấn Nhạc bỗng cảm thấy an tâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play