Lần này Bạch Duyệt Khê dám đi ra ngoài còn có một nguyên nhân vô cùng quan trọng, mặc dù Tuyết Mễ đã ngủ say nhưng cô phát hiện ra chỗ cổ tay xuất hiện một hình vẽ con rắn.
Chỉ cần vừa hơi ý nghĩ là cô có thể thấy được một không gian chứa đồ như của Tuyết Mễ, chỉ là diện tích không lớn được như của Tuyết Mễ, nó bằng kích thước của bản gốc mà thôi, tầm vài mét vuông gì đó.
Nếu sau này cô muốn đi ra ngoài mua sắm vật tư thì vẫn nên mang theo Tuyết Mễ, cái không gian ở đuôi nó đã thăng cấp lên rộng tầm vài trăm mét vuông, bây giờ bởi vì nó ngủ say mà hóa thành trứng rắn, không biết khi tỉnh lại có thể biến hóa hay không.
Lần này Bạch Duyệt Khê mở cửa tầng hầm ngầm không hề do dự chút nào, sau khi có tấm lá chắn cô không còn lo lắng việc sẽ có bất cứ thứ gì trà trộn vào chỗ ở của bọn họ nữa.
Chỉ cần đêm tối buông xuống, toàn bộ không gian đều có thể di chuyển tự do, bọn Nhóc Con không bao giờ để tầng hầm ngầm lạnh lẽo chào đón cô trở lại.
Vì muốn cung cấp cho bọn Nhóc Con một hoàn cảnh thật an toàn, cô nhất định phải đánh chết ba con quái vật da đỏ này.
Bạch Duyệt Khê mài dao soàn soạt nhưng cũng không lỗ mãng trực tiếp xông lên thay vào đó là đứng yên ở một góc, len lén quan sát tình huống ở bên ngoài.
Bọn chuột biến dị và quái vật da đỏ đang bắt đầu nội chiến với nhau, món tráng miệng đã dâng tới miệng rồi mà còn để bay đi được thì đúng là vô dụng, đã thế giờ chúng nó còn bị nhốt ở trong bức tường này không thể ra ngoài được khiến cho quái vật da đỏ bực bội vô cùng, miệng mở rộng ra, kéo theo vết nứt ngoác đến tận đuôi mắt, phát ra âm thanh quái dị khó hiểu.
Tuy ba con quái vật da đỏ không phải chung một đám nhưng hình như chúng đã bị đói bụng nhiều ngày nên càng ra sức cắn xé, chung tay nuốt đám chuột biến dị bên cạnh.
Đàn chuột không chịu được nữa đành chuẩn bị ùa ra từ bốn phía phản công lại, có điều sau đó chúng nó nghe thấy mệnh lệnh ở đâu đó lập tức duy trì cả đội lùi về phía sau, tạm thời né tránh.
Quái vật da đỏ cũng không đuổi theo, chúng nó chỉ muốn ăn thịt cho nên thịt sống hay thịt chết chẳng có gì khác nhau.
Dưới đất đầy xác chuột chết do Bạch Duyệt Khê chém từ trước đó, dọc theo góc tường chỗ ngọn lửa đã được dập tắt, thậm chí nơi đó còn có mấy con chuột bị nướng nửa chín nửa sống.
Ba con quái vật da đỏ, hai con có hình thể rất lớn, một con thì bé hơn, khi con quái vật da đỏ đang có ý đi vào phía trong mương vớt những con chuột được nướng chín thì cả đàn chuột đang lùi kia bỗng chốc lao lên như tên bắn.
Nhiều con kiến hợp lại cũng có thể cắn chết cả voi, huống hồ cơ thể của chuột biến dị không khác gì so với mèo, chỉ cần mấy chục con là có thể khiến con quái vật da đỏ ấy bị ngã gục xuống.
Cuối cùng đám chuột đã thành công giết chết con quái vật yếu nhất trong ba con đó.
Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên giữa bầu trời đêm, một con chuột biến dị khổng lồ có màu nhạt hơn so với lứa còn lại đứng trên người con quái vật da đỏ vừa ngã xuống, vừa làm trò trước mặt hai con còn lại, cùng chia sẻ thắng lợi với đám chuột kia.
Lực chú ý của Bạch Duyệt Khê cũng bị màu lông nhạt nhẽo nhưng lại sở hữu cơ thể cường tráng của con chuột dẫn đầu hấp dẫn.
Lúc trước khi cô dùng kế điệu hổ ly sơn dẫn đám ra ngoài sân, đám chuột đi theo rễ cây khoan cái hang ra để một phần nhỏ đi tới tầng hầm ngầm.
Chứng tỏ rằng con chuột biến dị đầu đàn này quá thông minh.
So với đám còn lại, hai tên quái vật kia chỉ biết ăn ăn và ăn, sinh thời còn là nhân loại bị biến thành quái vật da đỏ vậy mà chẳng thể nào đánh lại được con chuột.
Nhưng điều làm Bạch Duyệt Khê thấy bất ngờ đó là đám chuột không hề có ý định công kích hai con quái vật da đỏ còn lại mà chủ động lùi một bước.
Trong sân chỉ còn lại thi thể chồng chất của chuột biến dị, đa phần chúng bị cắt thành hai nửa, cơ bản là do Bạch Duyệt Khê dùng rìu chém đứt.
Đống thi thể đó trở thành cống phẩm mà vương quốc chuột biến dị tặng đi, được thuộc hạ thu dọn sạch sẽ chủ động ném qua cho “nước lớn” ăn.
So với đám quái vật da đỏ đang nuốt đồng loại của mình thì Chuột Vương hận Bạch Duyệt Khê đang trốn ở trong nhà kia hơn.
Không ngờ lần này nó không thể trộm gà mà còn mất đi nắm gạo, cái lõi trung tâm được giấu ở dưới tầng hầm ngầm kia sắp thành công rồi, giờ đã tiêu hóa lột xác, nếu không thì cả căn nhà này cũng sẽ không có sự biến hóa lớn đến như vậy.
Tròng mắt màu đỏ ánh lên sự trù tính lóng lánh, Chuột Vương chủ động nhường một bước là để cho hai quái vật kia tự mình đối phó với chủ nhân của căn nhà này.
Đột nhiên trong lòng Bạch Duyệt Khê cảm thấy không ổn.
Cô không biết mấy con vật kia giao lưu với nhau bằng cách nào nhưng Bạch Duyệt Khê vốn đang chờ chúng nó giết hại lẫn nhau biết rằng cơ hội và thời gian của cô không còn nhiều lắm.
Khi đàn chuột sẻ thịt của con quái vật da đỏ vừa bị giết kia cũng đã ăn luôn tinh thạch ở trong đầu nó rồi, nhưng nếu còn không mau cướp tinh thạch để về bổ sung cho tấm lá chắn thì sẽ không xong, cô nhất định phải nghĩ cách cầm lấy được tinh thạch của hai kẻ còn lại. #𝖙y𝖙novel.com
Cô nhìn phòng khách ở tầng một, những chùm đinh được mình quấn quanh đó vẫn đang đứng yên, trong nháy mắt cô đã vạch được một kế hoạch trong đầu.
Không biết sân đã yên lặng từ khi nào, rõ ràng những con chuột biến dị đó không hề nhỏ nhưng chúng nó biến mất như nước tràn vào bờ, vậy mà tất cả đã biến mất ở trong sân, không biết cả bọn đã trốn đi góc nào.
Chỉ để lại hai con quái vật đang cố gắng nuốt những thi thể chuột đang chồng chất ngoài kia.
Mục tiêu được xác định rõ ràng không đáng sợ, điều đáng sợ chính là vĩnh viễn không thể biết được đối phương sẽ nhảy ra từ một chỗ nào đó để đánh úp lại đối thủ.
Bạch Duyệt Khê nhanh chóng bố trí xong không gian trong phòng, cũng giống như Chuột Vương xem cô là mục tiêu báo thù duy nhất, cô cũng xem con chuột biến dị đầu đàn thành thảm họa lớn nhất của chính mình.
Bên ngoài phòng, tiếng va chạm của cửa sổ nhẹ nhàng truyền đến, như có thứ gì đó chui vào để thăm dò tình hình. ( truyện trên app T𝕪T )
Ngón tay của Bạch Duyệt Khê nhẹ gõ lên mặt tường, một tia sáng lóe lên, cấm chế nào đó ở trong nhà đã bị cô giải trừ.
Cửa sổ tầng hai cũng dần dần phát ra tiếng lách cách, mấy kẻ xâm lấn tưởng bản thân đã tìm được chỗ để đột nhập vào nhà, một đội quân chuột nhỏ khẽ luồn qua khe cửa phòng tắm đi vào trong.
Chờ sau khi đám chuột chui vào mới phát hiện ra toàn bộ cửa bên trong đã bị khóa lại không khác gì tấm màng chắn bao vây bên ngoài bức tường.
Chờ đến khi chúng nó phát hiện mình đã bị mắc bẫy, Bạch Duyệt Khê đã sớm cầm rìu đi vào với vẻ mặt bình tĩnh.
Bây giờ hiệu suất giết chuột của cô có thể so với người giết heo chặt thịt bán ở ngoài chợ.
Vài phút trôi qua, cả người Bạch Duyệt Khê thấm đẫm mồ hôi, cô đi ra khỏi phòng tắm ở tầng hai, cầm rìu đi lên tầng ba.
Một giờ sau, Chuột Vương ở phía dưới bồn hoa chờ đợi đám thuộc hạ về báo cáo tình hình bỗng ý thức được có điều gì đó không thích hợp.
Bây giờ tộc của nó không còn nhiều, chỉ còn chưa đến hai trăm đứa, vậy mà cử mấy chục tiểu đội đi ra ngoài mà chẳng có tiểu đội nào quay về.
Sự bất an nôn nóng dâng trào, theo bản năng nó đào một cái hang bên cạnh để đi vào.
Sau khi trái đất nóng lên, ánh nắng chói chang đó đối với sinh vật biến dị như chúng mà nói chính là sát thương chí mạng.
Nhưng theo bản năng muốn sống sót, có một âm thanh nói cho nó biết những loài động vật có mùi hương đặc biệt trời sinh đã có con đường tiến hóa tốt hơn, nếu có thể ăn luôn chúng nó thì nó sẽ trở nên cường mạnh, không còn phải sợ ánh nắng nữa!
Sau khi bị ánh sáng đó chiếu đến mức trơ trụi nó dần trở lại thời điểm khi còn sống, làm nó thông minh hơn so với quá khứ, mạnh mẽ hơn quá khứ, đồng thời cũng sợ hãi thứ ánh sáng đó hơn.
Nó núp trong lòng đất chờ đợi, nửa giờ qua đi vẫn không có bất cứ con chuột nào trở về báo cáo tình hình.
Chuột Vương dần lo lắng nhưng nó biết chắc hẳn đã xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn.
Đột nhiên trên mặt đất truyền đến âm thanh giống như đang đánh… Đánh nhau?
Những chùm đinh được buộc làm dải cảnh giới ở trong phòng có tác dụng gì nó cũng biết, dù sao thì nó cũng đã lăn lộn nhiều năm ở dưới hầm như vậy, nếu không có bản lĩnh thì sao có khả năng tránh thoát khỏi bẫy chuột hay keo dính được?
Nhưng khi nghe thấy âm thanh này, có vẻ như hai tên quái vật to xác đó đã lao vào đánh nhau với nữ chủ nhân của căn nhà.
Nếu hai quái vật to lớn đó đã đi vào thì mấy đứa thuộc hạ của nó rốt cuộc đang làm cái gì?
Chuột Vương đang cẩn thận đào hang ngây người trong chốc lát, cho đến khi âm thanh đó càng lúc càng lớn, nó nhịn không được mà leo lên hang nhìn thoáng lên phía trên.