Mạt Thế: Thiên Tai Ập Đến Vườn Bách Thú

Chương 20: Đàn chuột biến dị


3 tháng

trướctiếp

[ Duyệt Duyệt, có cái gì đó thì phải?]

Bàn tay của Bạch Duyệt Khê khẽ dừng lại, đặt cái vòng trong tay xuống sau đó nháy mắt trong tay xuất hiện cái rìu.

Toàn bộ căn phòng trở nên yên tĩnh, cô đứng ở vị trí ngoài phòng khách, giống như pho tượng không hề nhúc nhích, không khí ban đêm khô nóng, dù năng lực kháng nhiệt cũng đã cao lên nhiều nhưng Bạch Duyệt Khê vẫn chảy mồ hôi, khiến đôi mắt như bị dán chặt lại.

Một giọt nước chảy từ chóp mũi rơi trên mặt đất.

Đột nhiên, cách đó không xa ở phía Đông Nam truyền đến tiếng đinh va chạm rất nhỏ.

Bạch Duyệt Khê trợn mắt, xoay người kéo cánh tay, một rìu chém tới mục tiêu.

Mục tiêu đã bị khóa, ném rìu, đâm trúng mục tiêu, toàn bộ đều diễn ra như mây trôi nước chảy, đối phương cứ thế mà chết đi, cô cũng chỉ cần một chiêu là xử lý xong.

Cửa gỗ bị chém ra thành hai nửa giữa tiếng vang ầm lớn, vòng dây đinh lung lay phát ra âm thanh linh đinh linh đinh nhức tai.

Một tiếng kêu lên ngắn ngủi trôi qua, mùi hôi thối nhàn nhạt xông tới, cơ thể không lớn của kẻ xâm lấn đã bị mất mạng.

Bạch Duyệt Khê vừa nghe động tĩnh ở xa xem có mặt ai khác nữa không, vừa đi tới gần.

Sinh vật trong góc hiện lên cái bóng thon dài, cơ thể màu nâu xám bị rìu của Bạch Duyệt Khê chém thành hai nửa, lúc này chi trước của nó thỉnh thoảng giật giật hai cái, dòng máu chảy xuống nhuốm đầy bộ lông màu nâu.

Bạch Duyệt Khê lau mồ hôi trên trán, đáy mắt xẹt qua một tia suy tư.

“Lại là chuột à?”

Suýt chút nữa nó đã xuyên qua chỗ hở mà Bạch Duyệt Khê chừa cho động vật trong nhà hoạt động rồi, mặc dù hình thái đã có sự chuyển biến lớn hơn nhưng chiếc đuôi phía sau vẫn rất bắt mắt.

Cơ thể của con chuột không còn giống như trước, sau khi bị nhựa đường bao vây, hình thái của bọn chúng dường như to lớn hơn so với lúc trước. Nhìn con chuột bị biến dị trở nên to lớn do nhiễm chất phóng xạ nào đó giống thí nghiệm trong các bộ phim điện ảnh khoa học viễn tưởng vậy. Nó như con gà tây ở trong thiếc bạc trong lễ tạ ơn, con gà bị chặt ra hai nửa, một bên cho khách một bên cho nhà.

Bạch Duyệt Khê bị ý nghĩ của mình làm cho ghê tởm.

Cô dùng tay cầm cái gối trên sô pha trùm lên thi thể của con chuột.

“Con này thật sự đào lỗ để chui vào ư?”

Không thể trách cô nghĩ quá nhiều, có một câu nói rất đúng, khi bạn phát hiện ra trong phòng có một con gián đi qua đi lại thì có khả năng là đã có hàng trăm hàng nghìn con gián đã ở khắp ngóc ngách của nhà bạn rồi.

Con chuột to như thế tuy không có cách nào chui qua khe hở nhưng nếu dùng tay đào lỗ đi vào nhà cô thì cũng không phải là không thể, thêm việc cô chưa biết hang của con chuột ở đâu, chỉ cần cái hang đó vẫn còn một giây thì chưa biết sẽ có bao nhiêu con, thậm chí có càng nhiều con vật biến dị chui vào sân nhà cô hơn cũng nên.

Bạch Duyệt Khê sờ soạng vòng tay con rắn nhỏ của mình, hỏi Tuyết Mễ: “Em có cảm nhận được con nào ở gần đây nữa không?”

Mặc dù cảm giác ngũ quan của cô mạnh nhưng năng lực cảm nhận không thể lợi hại bằng bản thể rắn của Tuyết Mễ được.

[Hình như vẫn còn, chúng nó đang đi loanh quanh đây.]

Đi loanh quanh?

Cho nên là đang đi tìm động của con chuột sao?

Bạch Duyệt Khê quấn rất nhiều chùm đinh quanh cầu thang đi lên tầng, dù có thứ gì tới thì cô vẫn phải dụ con quái vật trước đã.

Tuyệt đối không thể để con quái vật đó đi tới tầng hầm ngầm.

Từ khi đặt vòng tròn bảo vệ quanh nhà từ trong ra ngoài chỉ để lại mỗi khe hở chui ra chui vào, Bạch Duyệt Khê đã cẩn thận đi tìm vị trí của hang mà con chuột hay ở trong sân.

Mỗi ngày cô đi ra ngoài đều kiểm tra các góc quanh nhà một lần, không thể để sót lại bất cứ cái gì, hôm nay con chuột chui ra khỏi hang có lẽ là chui ra ở vị trí mà cô hoàn toàn không thể ngờ tới. #𝖙y𝖙novel.com

[Duyệt Duyệt, hình như gần đây có gì đó.]

Nghe thấy lời nhắc nhở của Tuyết Mễ, Bạch Duyệt Khê lập tức nâng cao tinh thần lên mười hai phần để tìm kiếm, đêm tối khô nóng, cô trực tiếp sờ soạng ở trên góc tường, sợ giữa bụi cỏ kia có chi tiết nào đó mà cô đã bỏ lỡ.

Bàn tay chạm vào một vật gì đó lạnh cả người, rất khác so với độ ấm của mặt đất, lỗ tai cô vừa động đã nghe thấy bụi cỏ khô bên cạnh phát ra tiếng động nhỏ.

Chiếc rìu lóe sáng lập tức xuất hiện ở trong tay, hướng về phía phát ra âm thanh, lưu loát xuống tay, ba giây sau Bạch Duyệt Khê đã thu hoạch được kẻ xâm lấn địa bàn của mình.

Cô đưa mũi ra ngửi, thị lực cũng ngày càng tốt hơn, từ xa đã phán đoán được đó rốt cuộc là sinh vật biến dị hay là động vật bình thường.

“Lại là con chuột khác…”

Rút cái rìu nhuốm máu ra, bây giờ cô sử dụng rìu ngày càng thuận tay hơn. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Dùng lưỡi rìu khảy khảy con chuột biến dị vừa bị cô băm, Bạch Duyệt Khê khẽ nhíu mày lại.

So với con chuột biến dị trước đó, càng về sau bọn này càng giống như con chuột thời nguyên thủy hơn, không những cơ thể lớn dần mà khả năng chịu nóng cũng rất mạnh, như thể đang thích ứng dần với hoàn cảnh vậy.

Nhưng con chuột này làm cho người ta cảm thấy ngu ngốc, giống như chủ động chịu chết, chủ động chạy về lưỡi rìu của cô vậy.

Rõ ràng con chuột biến dị mà cô gặp lần đầu tiên tốt xấu gì cũng biết đánh lén sau lưng, thậm chí còn muốn nhảy lên cắn cô.

“..... Không đúng lắm thì phải…”

Cô cứ cảm thấy mình đã bỏ sót chỗ nào đó.

Lần này con chuột chui ra ở vị trí gần cô nhất, Bạch Duyệt Khê không hề nghĩ nhiều, biết bản thân sắp tìm được cái hang chết tiệt kia.

Đốt ngón tay cô khẽ dùng sức, bùn đất khô cạn bị nhẹ nhàng đào một cái hố nhỏ, Bạch Duyệt Khê ngửi được mùi thối quen thuộc, cũng giống mùi ở trên con chuột kia.

Tìm được hang rồi.

Cô lấy ra cái xẻng đào hố chôn cho quái vật da đỏ đó, rất nhanh Bạch Duyệt Khê đã đào được cái hang mà con chuột chui ra.

Ở dưới có một cái rễ cây khô khốc, bị phơi đến mức trắng bệch, nhíu lại thành một chùm, ở tận cùng có chiếc rễ màu xanh mơn mởn.

Dưới thời tiết nóng nực như bây giờ, thực vật chết đi cũng là chuyện thường thấy nhưng rễ cây này vẫn chứa đầy sức sống và bóng loáng.

Tươi rói đến mức không thể nào bình thường được.

Trong sân nhà của Bạch Duyệt Khê đúng là có cây cổ thụ, lúc trước Nhóc Con sẽ thường xuyên chạy đến gốc cây đó hoặc là dùng móng vuốt đào gốc cây lên, nhưng thiên tai vừa mới giáng xuống ngắn ngủi vào ngày, toàn bộ cây trong sân đã héo úa, lá cây rơi đầy đất, chỉ để lại những cành nhọn hoắt như đang giương nanh múa vuốt với những người còn sống sót.

Số lá cây rơi xuống quá nhiều sau đó được Bạch Duyệt Khê kéo vào chất đống dưới gốc cây, chỉ để tránh cho việc có khả năng sẽ có cái góc nào đó ở dưới bức tường mà thôi.

Nhưng bây giờ, ở trong sân hoang vắng, đột ngột chồi lên một cái rễ của thực vật không biết tên. Nó hoàn toàn không chịu ảnh hưởng của thời tiết khô nóng, là bộ rễ ướt át khỏe mạnh.

Bạch Duyệt Khê như nhận ra được cái gì đó, cô mạnh mẽ đào đất bên cạnh ra, tiếp tục đào sâu xuống nữa.

Càng lúc cái hố càng sâu, rất nhanh cô đã phát hiện ra rễ này mọc từ bên ngoài vào trong.

Bạch Duyệt Khê không hề dừng lại, trực tiếp nâng cao cái xẻng lên, đào theo chiều ngoặt đến phía dưới chân tường.

Lật đống cỏ khô đã mất đi sinh mệnh đó lên quả nhiên thấy cái rễ kỳ quái ấy xuất hiện.

Từ góc tường tràn ra cụm rễ lớn, thế mà đã vô tình khoan những lỗ cực to ở trên vách tường cao, vách tường cứ thế bị phá hủy, để lộ ra con đường nhỏ hẹp.

Những con chuột đó chắc chắn là đi theo rễ cây này, đi đến mọi nơi ở trong căn nhà của cô.

[Duyệt Duyệt!]

Tuyết Mễ chưa lên tiếng xong, Bạch Duyệt Khê đã hạ rìu xuống, cũng không thèm nhìn đầu con chuột mình vừa chém đứt khi nó vừa ló ra khỏi hang.

Cô nheo đôi mắt lại nhìn chằm chằm chỗ dưới chân mình.

Vô số rễ cây kéo thành chùm giống như ngón tay từ tứ phương tám hướng bao vây bên ngoài bức tường, tất cả không hẹn mà cùng xông về một vị trí.

Mà vị trí đó chính là— Tầng hầm ngầm nhà cô!

Bạch Duyệt Khê xách rìu lên xoay người chạy đi.

Trách không được những con chuột đó như bị choáng váng mà xông vào trong, trách không được nó ngây ngốc mà từng bước từng bước đưa tới cửa, rõ ràng là đang dụ cô đi ra ngoài!

Những động vật đó, thêm rễ cây, bao gồm cả người da đỏ lúc trước, mục tiêu chỉ có một, đó là tầng hầm ngầm nhà cô!

Chùm đinh vẫn luôn vang lên tiếng đinh linh đinh linh, cơ thể của con chuột to nên không thể phá được bức tường, chỉ đành nhân lúc rễ cây đi lên mà lẻn vào, nhưng bọn nó làm sao mà đánh phá được cửa phòng chứ?

Ngay từ đầu mấy tên nhóc xung phong lên đúng là đang đi tìm chết, chúng nó biết Bạch Duyệt Khê sẽ không màng tất cả để bảo vệ cửa cho tầng hầm ngầm.

Nhưng cô lại không thể nào ngăn được những thứ đó sắp phá hủy bức tường ngầm.

Chiếc rìu trong tay Bạch Duyệt Khê múa may liên tục đến mức chỉ còn lại tàn ảnh, một con chuột lại thêm con chuột nữa hung hăng nện lên tường, đầu chảy đầy máu đen xuống mặt đất.

Cô cũng không thèm nhìn lại lần nữa ném rìu qua, dùng sức quát: “Cái đồ quỷ nhà bọn mày, có giỏi thì nhắm vào tao này!”

Càng nhiều con chuột xông về phía cô hơn, Bạch Duyệt Khê như cơn bão táp Adrenalin*, cứ mỗi giây là lại có một con chuột bị đánh chết.

*Adrenalin: là một hormon có tác dụng trên thần kinh giao cảm, được sản xuất bởi cơ thể khi bạn sợ hãi, tức giận hay thích thú, cái làm cho nhịp tim của bạn đập nhanh hơn và cơ thể chuẩn bị cho những phản ứng chống lại nguy hiểm.

Nhưng những con chuột biến dị đó không sợ chút nào, chúng như muốn kéo cô ra bên ngoài cho bằng được.

===

Tên truyện: NHẶT NHẦM THOẠI BẢN LẬU, TA BẮT ĐƯỢC PHU QUÂN

Tác giả: Thịnh Vãn Phong

Editor: TN Team

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Song khiết 🕊️ , Duyên trời tác hợp , 1v1 , Thị giác nữ chủ

Giới thiệu:

Trong lòng các tiểu thư khuê các nhà quyền quý trong kinh thành đều có cùng một ánh trăng sáng. 

Đích trưởng tử của Tạ gia, Tạ Uẩn, tuấn mỹ vô trù, vô cùng tự phụ.

Nhưng Tang Yểu không thích hắn, nguyên nhân là có một lần nàng vô ý trẹo chân ở bên cạnh hắn, người này rõ ràng chỉ duỗi tay một cái là có thể đỡ lấy nàng vậy mà lại bất động thanh sắc né sang bên cạnh một chút, trơ mắt xem Tang Yểu té ngã, làm nàng mất mặt trước vô số người.

Tang Yểu: ╰ ( ‵□′ ) ╯

Việc này Tang Yểu ghi nhớ đã lâu, mỗi khi Tạ Uẩn đi qua nàng, nàng đều phải giận dỗi hừ một tiếng, nhưng trước nay Tạ Uẩn cũng chẳng liếc nhìn nàng một cái nào. 

Tang Yểu: Càng tức giận hơn ( `Δ? )!

Mãi cho đến khi Tang Yểu vô tình nhặt được sổ tay của Tạ Uẩn, mở ra đã thấy ——

Bên trong không chỉ được ghi chép kỹ càng tỉ mỉ tình yêu của Tạ Uẩn đối với nàng mà còn có không ít hương tình diễm sử do hai người bọn họ đóng vai chính, càng kỳ quái hơn chính là còn có thư tình Tạ Uẩn viết cho nàng, vô cùng khoa trương, vô cùng lớn mật! 

Tang Yểu thẹn quá hóa giận, nàng bang một tiếng, khép sổ tay lại, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.

Từ đây, ánh mắt khi nàng nhìn Tạ Uẩn trở nên khác lạ.

Quả nhiên mỗi một người ưu tú đều có phiền não riêng, Tạ Uẩn nhìn như không gì làm không được, kỳ thật cũng chỉ là một người yêu mà không có được, thậm chí còn không dám nói cùng nàng một câu, mỗi ngày chỉ có thể đáng thương chìm trong mộng ảo mà thôi.

Từ trước đến nay Tang Yểu vẫn luôn mềm lòng, ngẫu nhiên đại phát từ bi chủ động nói chuyện cùng Tạ Uẩn.

Tạ Uẩn vẫn cứ lãnh đạm như thường.

Tang Yểu: Thẹn thùng thôi.

Sau này trong gia tộc có biến, Tang Yểu bất đắc dĩ phải cầu kiến Tạ Uẩn.

Với Tạ Uẩn mà nói, đây cùng lắm cũng chỉ là lần gặp mặt cho có lệ mà thôi. 

Sắc mặt hắn lạnh lùng, nhàn nhạt mở miệng: “Cô nương mời đi về, kết cục việc này đã định.”

Nàng biết ngay tên cẩu nam nhân này sẽ không dễ dàng đáp ứng nàng mà.

Tang Yểu không nói hai lời tiến lên hôn hắn một ngụm, “Đừng giả vờ nữa, thế này là được rồi chứ.”

……

Không gian tĩnh lặng, hai người bốn mắt nhìn nhau

Chuyện này không bao lâu thì thành danh, Tạ Uẩn từ trước đến nay thong dong bình tĩnh rốt cuộc bắt đầu nhìn thẳng vào vị thiếu nữ gan to bằng trời này.

*

Gã sai vặt bên người Tạ Uẩn trộm viết thoại bản đẩy thuyền cp Tang Yểu cùng Tạ Uẩn, một ngày nào đó hắn phát hiện thoại bản cẩm kỵ do mình tỉ mỉ sáng tác đột nhiên biến mất! 

Sau này, tuy rằng thoại bản tử không thấy, nhưng cp hắn vẫn luôn mong ngóng kia lại thành thật rồi?!?

Thật lâu sau nữa.

Thoại bản biến mất đã lâu lại xuất hiện trong tay phu nhân nhà hắn, phu nhân chỉ vào thoại bản nói cho hắn biết,“Đừng nhìn tên nam nhân cũ kỹ kia mà xem thường, kỳ thật nội tâm chàng ấy cũng rất cuồng dã đấy.”

1v1 sc he

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp