Không có Hoắc Trạch bồi dưỡng, có lẽ Ninh Húc đã sớm bị phí vi phạm hợp đồng kếch xù chèn ép không đứng dậy nổi, làm sao có cơ hội chơi chuyên nghiệp?

Tuy chiến đội cũng không hạn chế thành viên yêu đương, nhưng lúc mới hẹn hò với Triệu Uy, quả thật Ninh Húc có hơi thấp thỏm, cũng muốn nói chuyện này cho Hoắc Trạch, thậm chí còn lo lắng đến mức hơi muốn chia tay với Triệu Uy, vẫn là Triệu Uy ngăn cản cậu ấy.

“…Lúc đó anh ấy nói với tôi, sợ sau khi tôi yêu đương với anh ấy, anh sẽ lo lắng trạng thái của tôi bị ảnh hưởng rồi không cho tôi lên sân, cho nên tôi mới không nói với đội trưởng, cũng không công khai với fan.”

[Gã đâu có sợ cậu không thể lên sân, cái quỷ kế đa đoan của người đàn ông thối tha này là sợ sau khi công khai sẽ bị phát hiện chân đạp hai thuyền!]

Hoắc Trạch kinh ngạc.

Một chân đạp hai thuyền?

Chờ đã.

Diệp Lạc Dao nghe lén ở đâu?

Hoắc Trạch nhìn về phía trước, phát hiện cách đó không xa phía trước có đặt một bình hoa nghệ thuật to cao hai mét, bên cạnh lộ ra một góc áo của Diệp Lạc Dao.

Hoắc Trạch: “…”

Cậu trốn ở vị trí dễ thấy như vậy để nghe lén!

“Vậy tại sao bây giờ cậu lại muốn nói chuyện này cho tôi biết?” Hoắc Trạch rút ánh mắt, hỏi.

Ninh Húc nghe vậy có hơi ngượng ngùng cười cười: “Tôi cảm thấy… Đội trưởng anh không phải người như vậy, hơn nữa trong khoảng thời gian này tôi cũng phát hiện, cho dù yêu đương thì trạng thái thi đấu của tôi cũng sẽ không bị ảnh hưởng, cho nên tôi mới quyết định nói cho đội trưởng.”

[Đừng nói nhiều như vậy chàng trai trẻ, trạng thái thi đấu của cậu không bị ảnh hưởng, chắc chắn là do chưa đến chỗ đau lòng.]

Hoắc Trạch gật đầu đồng ý: “Tình cảm của hai người không xảy ra vấn đề đương nhiên sẽ không ảnh hưởng đến trạng thái của cậu, nhưng nếu tình cảm xảy ra vấn đề thì sao?”

Ninh Húc vội vàng nói: “Vậy cũng sẽ không…” Nói xong Ninh Húc có hơi ngượng ngùng cúi đầu, hai má hơi phiếm hồng: “Không giấu đội trưởng, tôi và Triệu Uy ở bên nhau ba tháng, chúng tôi chưa từng cãi nhau lần nào, anh ấy… Rất kiên nhẫn khoan dung với tôi.”

[Muốn lừa tiền cậu thì có thể không khoan dung kiên nhẫn sao?] Diệp Lạc Dao thở dài.

Hoắc Trạch có chút ngạc nhiên: “Hai người ở bên nhau ba tháng rồi? Nhưng không phải ba tháng này chúng ta vẫn luôn thi đấu sao?”

Cậu ấy đã yêu ở đâu vậy?

Ninh Húc càng ngượng ngùng, nhỏ giọng ngập ngừng nói: “Chúng tôi… yêu qua mạng.”

Lần này đổi lại là Diệp Lạc Dao chấn động:

[Yêu qua mạng mà cậu đã bỏ ra cho gã một triệu?]

Cái gì?!

Ba mẹ Hoắc cũng trợn tròn mắt.

Bao nhiêu cơ?

Yêu qua mạng ba tháng, đưa một triệu cho một người đàn ông chưa gặp mặt?!

Hay là để Vương Bảo Xuyến xuống, chuyển cậu ta đến vị trí số một trong bảng xếp hạng những người yêu vào lú não đi?

Hoắc Trạch càng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Sao lúc trước anh ấy không nhìn ra Ninh Húc… là một cao thủ yêu đương nhỉ?

Cho nên có một khoảng thời gian Ninh Húc ngày nào cũng ăn mì gói chắc không phải là do đã đưa hết tiền lương cho tên cặn bã Triệu Uy kia đâu ha?

Hoắc Trạch cũng đau lòng thay Ninh Húc.

Nội dung liên quan đến cặp song sinh trong tiểu thuyết cũng không nhiều, chỉ chú trọng miêu tả hậu quả mà chuyện này dẫn đến:

Chiến đội của Hoắc Trạch thua trận đấu quan trọng trong trận thứ nhất ở vòng bán kết.

Cho nên Diệp Lạc Dao cũng không biết nhiều về chi tiết cụ thể cặp song sinh Ninh Húc bắt gian.

[Mình tưởng là Ninh Tinh cho Triệu Uy tám trăm nghìn đã đủ rồi, kết quả Ninh Húc lại cho Triệu Uy một triệu.]

[Không biết có nên nói không chứ hai người thật không hổ là chị em sinh đôi.] ( truyện đăng trên app TᎽT )

[Người này so với người kia còn mù quáng trong trong tình yêu hơn, nếu không thì đi đào chút rau dại bình tĩnh một chút đi.]

[Nhưng Ninh Húc mù quáng hơn cả chị cậu ấy, dù cho không biết gốc rễ ngọn nguồn của thằng cặn bã kia, nhưng ít nhất thì Ninh Tinh cũng đã gặp và biết mặt gã. Cơ mà Ninh Húc lại là yêu qua mạng!]

Nghe Diệp Lạc Dao một câu rồi lại một câu châm chọc, Hoắc Trạch càng ngày càng khiếp sợ.

Ninh Tinh không phải chị gái của Ninh Húc sao?

Hai người bọn họ đều đang yêu đương với Triệu Uy?

Rốt cuộc Triệu Uy này là loại trâu bò gì vậy?

Bọn họ sắp tiến vào vòng tứ kết rồi, nếu thật sự vì Triệu Uy mà trạng thái của Ninh Húc bị ảnh hưởng, anh ấy tuyệt đối sẽ để gã không được yên ổn!

Hoắc Trạch hít sâu một hơi, điều chỉnh tâm trạng của mình, cố gắng nói uyển chuyển một chút: “Vậy có cậu bao giờ nghĩ, trong trường hợp? Trong trường hợp đột nhiên cậu phát hiện ra Triệu Uy không phải người tốt, không chỉ một chân đạp hai thuyền còn lừa tiền cậu thì sao?”

Ninh Húc mở to hai mắt, lẩm bẩm nói: “Không thể nào? Anh ấy rất tốt với tôi, hơn nữa anh ấy nói anh ấy chỉ gặp vấn đề về tài chính muốn xoay sở một chút, chờ anh ấy có tiền sẽ trả lại cho tôi trước.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play