“Đứng lại! Hôm nay chỉ cần con dám bước một bước ra khỏi cửa, sau này đừng trở lại nữa! Coi như nhà họ Hoắc không có đứa con này!”
Giọng nói tràn ngập uy hiếp đánh thức Diệp Lạc Dao.
Diệp Lạc Dao mở to mắt, mơ hồ nhìn mọi người xung quanh, rất nhanh hồi phục tinh thần.
Mười tám năm trước, Diệp Lạc Dao xuyên đến thế giới này, vừa rồi cậu vừa thức tỉnh ký ức.
Cậu vốn là một sinh viên đang còn đi học, bởi vì thức hai ngày hai đêm đọc tiểu thuyết, không cẩn thận bị đột tử, vừa mở mắt đã xuyên đến một thế giới dung hợp nhiều cuốn tiểu thuyết.
Một lượng ký ức khổng lồ truyền vào trong óc làm Diệp Nhạc Nhao hoa mắt chóng mặt, còn chưa kịp sắp xếp rõ ràng cậu đã ngồi ngủ gật trên sô pha.
Diệp Lạc Dao còn chưa kịp nghĩ lại thì nghe thấy một giọng nói uất ức vang lên —
“Lại là chiêu này, ba, ba cũng chỉ biết đe dọa con thôi sao? Con…”
Diệp Lạc Dao ngước mắt nhìn, nhận ra người trước mặt, đây là Hoắc Yến - anh hai của cậu.
Hoắc Yến còn chưa nói xong đã bị thanh niên trẻ tuổi bên cạnh cản lại, giọng nói hơi tủi thân: “Đều là em sai, chú dì, mọi người đừng trách anh Yến. Anh Yến, đừng chỉ vì em mà cãi nhau với chú dì… Em… Em tự chăm sóc tốt cho bản thân được.”
Diệp Lạc Dao đánh giá thanh niên xa lạ này, cậu ta mặc một bộ quần áo to rộng, khuôn mặt thanh tú còn treo nước mắt chưa khô, hốc mắt ửng hồng, nốt ruồi son ở khóe mắt rất nổi bật, bộ dáng tủi thân chịu đựng.
Chỉ trong nháy mắt, Diệp Lạc Dao đã nhận ra thân phận của thanh niên này —
Còn không phải là thụ chính của tiểu thuyết <Sau khi mang thai bỏ chạy, ông xã hối hận rồi> hay sao!
Nốt ruồi son ở đuôi mắt kia được tác giả miêu tả từ đầu đến đuôi xuyên suốt cuốn tiểu thuyết nên Diệp Lạc Dao có ấn tượng rất sâu.
Tô Thụy ở đây, vậy……
Diệp Lạc Dao lại chuyển ánh mắt về phía Hoắc Yến, đồng tử hơi phóng to.
Không phải như cậu nghĩ chứ?
Hoắc Yến không thể chịu được khi nhìn thấy nước mắt của Tô Thụy, lúc này nhìn thấy bộ dáng tủi thân của người trong lòng, anh ấy vô cùng đau lòng, nói: “Tiểu Thụy, chuyện này không liên quan đến em, em đừng tự trách mình. Ban đầu anh đã phản đối cuộc đính hôn với nhà họ Trì, có thể nhân cơ hội này giải trừ hôn ước với nhà họ Trì thì càng tốt.”
“Sao lại không liên quan đến em?” Tô Thụy đỏ mắt, giọng nói vừa nhỏ vừa tủi thân, nâng một bàn tay xoa nhẹ bụng nhỏ của mình: “Nếu không phải trong bụng em… Sao anh sẽ cãi nhau với người nhà như vậy chứ?”
Hoắc Yến nhìn về phía bụng của Tô Thụy, càng thêm đau lòng, đồng thời như đã hạ quyết tâm gì đó, mở miệng nói: “Tiểu Thụy, em yên tâm, anh sẽ chịu trách nhiệm với em và đứa bé.”
Nghe xong câu này của Hoắc Yến, ba Hoắc càng thêm tức giận, lồng ngực phập phồng lên xuống.
Trên mặt của mẹ Hoắc cũng tràn ngập tức giận, nhưng do nề nếp tốt đẹp nên bà không nói gì khó nghe, chỉ bực tức chuyển tầm mắt ra chỗ khác.
Hoắc Cảnh - anh cả nhà họ Hoắc vẫn luôn im lặng ngồi trên sô pha phía đối diện, cuối cùng cũng lên tiếng: “Chú hai, giải trừ hôn sự với nhà họ Trì là chuyện nhỏ, nhưng chú thật sự muốn cắt đứt quan hệ với người trong nhà chỉ vì một người đàn ông sao?” ( truyện đăng trên app TᎽT )
Xâu chuỗi lại vài từ ngữ quan trọng, rất nhanh, cuối cùng Diệp Lạc Dao cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra!
Tin tức tốt, thân phận hiện tại của cậu là con nuôi nhà họ Hoắc, đời này không lo ăn mặc.
Tin tức xấu, cả nhà họ Hoắc đều là vai ác trong tiểu thuyết, kết cục còn rất thê thảm!
Cảnh tượng trước mắt này là tình tiết quan trọng nhất trong cuốn tiểu thuyết <Sau khi mang thai bỏ chạy, ông xã hối hận rồi>.
<Sau khi mang thai bỏ chạy, ông xã hối hận rồi> là cuốn tiểu thuyết truy thê hỏa táng tràng trên Lục Giang.
(* Truy thê hỏa tàng tràng: có không giữ mất đi cua lại vợ sấp mặt.)
Loại hình tiểu thuyết này có cốt truyện máu chó rập khuôn nhưng phải nói là nó hay!
Cuốn tiểu thuyết <Sau khi mang thai bỏ chạy, ông xã hối hận rồi> cũng vậy.
Cốt truyện là trước ngược thụ sau ngược công, cuối cùng hai người cùng ngược nhau và kết thúc HE viên mãn.
Lúc đó Diệp Lạc Dao đọc tiểu thuyết để giết thời gian, kết quả không ngờ hiện tại nam tám si tình trong tiểu thuyết lại biến thành anh hai của mình.
Dù là trên phim ảnh kịch hay trong tiểu thuyết, định vị của nhân vật nam tám, đa phần không trốn thoát khỏi hai chữ “si tình”.
Hoắc Yến cũng vậy.
Lúc này cốt truyện đang đến đoạn thụ chính và công chính cãi nhau chia tay, thụ chính Tô Thụy cùng đường nên tìm đến cầu xin nam tám Hoắc Yến trợ giúp - người yêu thầm cậu ta từ thời đại học.
Hoắc Yến cũng không phụ hai chữ “si tình”, không chỉ giải trừ hôn ước đã có từ lâu với nhà họ Trì vì người trong lòng, còn cắt đứt quan hệ với nhà họ Hoắc, thậm chí còn từ bỏ sự nghiệp đóng phim đang lên như diều gặp gió của mình chỉ vì giữ lại ánh trăng sáng Tô Thụy.
Nhưng trong tiểu thuyết, nam phụ si tình nào có kết cục tốt?
Sau khi cặp công thụ chính trải qua vô số trắc trở anh ngược em, em ngược anh, cuối cùng Tô Thụy không chỉ không kiện định lựa chọn nam phụ Hoắc Yến si tình, thậm chí vì sớm thoát khỏi sự “đeo bám” của Hoắc Yến, cấu kết với nam chính sắp đặt làm Hoắc Yến thân bại danh liệt.
Kết cục của tiểu thuyết là sau khi sinh con, một nhà ba người của ánh trăng sáng dẫn con tham gia show bé con, cùng đi dạo siêu thị, đúng lúc gặp phải Hoắc Yến đang mổ cá ở RT Mart.
Nghĩ đến kết cục trong tiểu thuyết, sắc mặt của Diệp Lạc Dao hơi vặn vẹo, không nhịn được nói thầm trong lòng:
[Kết cục của tiểu thuyết cũng quá ác độc!]
Giọng nói đột ngột vang lên làm nhà họ Hoắc hơi sửng sốt. Mẹ Hoắc nhìn về bên cạnh, nơi phát ra âm thanh - Diệp Lạc Dao.
Diệp Lạc Dao là con của bạn thân bà, lúc Diệp Lạc Dao năm tuổi, bạn thân và chồng không may tai nạn xe cộ qua đời, Lạc Dao năm tuổi đã được mẹ Hoắc nhận nuôi, chăm sóc như con trai ruột.