Anh sao?

Diệp Lạc Dao gọi người này là anh á?

Lúc này Phùng Tử Kỳ mới chú ý đến, có một người đàn ông đứng ở phía sau trợ lý Phùng.

Người đàn ông mặc một bộ âu phục màu đen may đo vừa vặn làm tôn lên dáng người cao ngất, gương mặt anh tuấn, nhưng đôi mắt đen nhánh lại lạnh lẽo không chút nhiệt độ, lạnh lùng quét trên người Phùng Tử Kỳ.

Khoảnh khắc chạm phải đôi mắt lạnh lẽo của đối phương, trong lòng Phùng Tử Kỳ run lên, máu trong cơ thể chợt lạnh như băng.

Người đàn ông trước mặt này không phải Hoắc Cảnh thì là ai?

Lúc này mục bình luận trực tiếp cứ vậy mà sục sôi.

“Anh?”

“Là anh của Tử Kỳ à?”

“Nhìn người đàn ông này có hơi quen quen nhỉ…”

“Đây chẳng phải là Hoắc Cảnh sao?!”

Một lời làm cả khu bình luận dậy sóng.

“Hoắc Cảnh?! Không thể nào không thể nào, chẳng lẽ thuyền CP tôi chèo là thật?!”

“? Đầu óc của lầu trên bị hỏng rồi à? Vừa nãy chính Phùng Tử Kỳ cũng khẳng định giữa anh ta và Hoắc Cảnh chỉ là tin đồn!”

“Vậy cuối cùng là đang có chuyện gì xảy ra vậy? CPU của tôi muốn cháy rồi! Không phải chúng ta đang xem trực tiếp tập đầu tiên của Cùng nhau đi phiêu lưu sao?!”

Những người mang nghi ngờ giống như vậy còn có cả trợ lý đạo diễn và người quay phim.

Trợ lý đạo diễn cũng muốn hét lên, bọn họ chỉ đi quay cảnh bên ngoài biệt thự một chút thôi mà, sao bây giờ lại thành ra thế này?

Hơn nữa, nhìn dáng vẻ của Phùng Tử Kỳ giống như vừa chịu đả kích vậy.

Đây là khách mời cố định trong chương trình của bọn họ! Trong số đó còn có một chủ đề top một hot search.

Mới quay ngày đầu tiên mà đã kích thích thế này rồi sao?!

Mặc dù khiếp sợ, nghi ngờ, không hiểu gì, nhưng không thể không thừa nhận, bây giờ trợ lý đạo diễn và người quay phim đang vô cùng kích động.

Hít drama ngay tại hiện trường, ai lại không kích động chứ?!

Ba Hoắc và mẹ Hoắc cũng rất kích động, bọn họ kiên nhẫn theo dõi lâu như vậy, không phải vì chờ đến thời khắc này hay sao!

Người duy nhất muốn nổi điên cũng chỉ có Diệp Lạc Dao.

Thấy Hoắc Cảnh xuất hiện kịp thời như vậy, cậu không nhịn được nhỏ giọng nói:

“Được rồi được rồi, tôi thừa nhận, anh cả của tôi còn ngầu hơn cả tôi!”

“Cách xuất hiện này, loại khí chất này, vô cùng giống nhân vật phản diện hung ác, nhìn xem, Phùng Tử Kỳ cũng sợ đến choáng luôn rồi!”

Hoắc Cảnh nghe Diệp Lạc Dao nổi điên như vậy cũng thấy cạn lời.

Không biết nói chuyện thì đừng nói, chưa kể ——

Hoắc Cảnh liếc mắt nhìn Phùng Tử Kỳ, anh ta đang ngây ngô nhìn mình, trong mắt lộ vẻ kinh ngạc không thể nào che giấu được, cứ đứng ở đó mấy giây mà không có chút phản ứng nào.

Đúng là bị dọa sợ đến choáng luôn rồi.

Hoắc Cảnh thu hồi tầm mắt, chuyển sang nháy mắt với trợ lý Phùng, ý muốn anh ấy đi xử lý. Sau đó đi về phía Diệp Lạc Dao, ngồi xuống chiếc sô pha ở bên cạnh.

Bây giờ nghe thấy chính em trai mà mình vẫn luôn cưng chìu nói lời vu oan bêu xấu như vậy, trợ lý Phùng có thể tỉnh táo được không nhỉ? ( truyện đăng trên app TᎽT )

Sau đó Hoắc Cảnh nghe Diệp Lạc Dao nhỏ giọng nói:

“Sao em lại cảm thấy trợ lý Phùng vẫn chưa đủ tỉnh táo nhỉ?”

Hoắc Cảnh sửng sốt một chút, giương mắt nhìn.

Lúc này trợ lý Phùng đã khom người nhặt điện thoại di động của mình lên, nhìn kỹ cũng có thể thấy ngón tay vẫn còn hơi run rẩy, sắc mặt tái nhợt, rõ ràng là đang tức giận vì những lời nói của Phùng Tử Kỳ.

Hoắc Cảnh nghi ngờ.

Thế này chẳng phải đã tức đến không chịu được luôn rồi sao?

Cuối cùng chỉ thấy trợ lý Phùng đẩy mắt kính trên sống mũi lên, hỏi: “Tử Kỳ, em không giải thích cho anh nghe à?”

Hoắc Cảnh: “...”

Sự thật ở ngay trước mặt, trợ lý Phùng còn muốn nghe Phùng Tử Kỳ giải thích gì nữa?

[Thế này đâu phải là muốn nghe Phùng Tử Kỳ giải thích, là muốn nghe Phùng Tử Kỳ biện minh thế nào chứ nhỉ?]

[Nhưng Phùng Tử Kỳ chỉ cần nói một câu là do bị người ta ép nói, vậy trợ lý Phùng có lập tức tha thứ không?]

Hoắc Cảnh yên lặng.

Phùng Tử Kỳ còn đang ngơ ngác, nghe giọng nói của trợ lý Phùng, anh ta mới quay đầu lại.

Đầu tiên anh ta nhìn trợ lý Phùng một chút, sau đó lại nhìn về phía Diệp Lạc Dao và Hoắc Cảnh đang ngồi trên sô pha.

Khóe miệng Diệp Lạc Dao cong cong, nháy mắt một cái với Phùng Tử Kỳ.

Phùng Tử Kỳ giận dữ nhìn lại, ánh mắt như có tia lửa điện, anh ta đột nhiên hiểu được tất cả.

“Cho nên…” Phùng Tử Kỳ đỏ mắt nhìn trợ lý Phùng: “Tất cả mọi thứ đều là do anh bày ra để bẫy em?”

Trợ lý Phùng sợ run lên: “Cái gì?”

Bẫy cái gì?

Phùng Tử Kỳ quét mắt nhìn Diệp Lạc Dao và Hoắc Cảnh ngồi trên sô pha, cảm giác trên mặt mình đau rát.

Hoắc Cảnh không phủ nhận cậu trai này gọi anh ấy là anh, nghĩa là cậu trai này có thể đúng là em trai của Hoắc Cảnh, cho dù không phải em trai của anh ấy, thì cũng có mối quan hệ vô cùng thân mật với Hoắc Cảnh, thậm chí có thể biết rất nhiều chuyện mà bản thân mình không biết.

Chẳng trách…

Chẳng trách cậu lại nói sao cậu không biết chuyện anh cả của mình có bạn trai.

Mình thật sự chẳng khác gì thằng hề cả!

Vừa nghĩ đến bản thân khoác lác dùng giọng điệu của chủ nhà đuổi cậu trai kia rời đi, Phùng Tử Kỳ cảm thấy cổ họng như bị ai đó bóp nghẹt đến khó thở.

Phùng Tử Kỳ thậm chí còn không dám nghĩ đến chuyện Hoắc Cảnh đã đứng ở đây bao lâu, đã nghe được bao nhiêu rồi.

Cũng không dám nhìn biểu cảm trong ánh mắt của Hoắc Cảnh, chỉ có thể đỏ mắt trừng trợ lý Phùng.

Đều tại anh ấy!

Hoắc Cảnh xuất hiện ở đây, nghĩa là Hoắc Cảnh đã biết được chuyện này từ lâu rồi, trợ lý Phùng là trợ lý đặc biệt của anh ấy, không thể nào có chuyện anh ấy không nhận một chút tin tức nào được.

Nhưng anh ấy không những không gửi tin nhắn cho mình, còn khiến mình bị một tên nhóc kia làm nhục!

Gương mặt của Phùng Tử Kỳ lúc đỏ lúc trắng, căm tức nhìn trợ lý Phùng: “Anh giả vờ cái gì nữa? Anh dám nói anh không biết chuyện này không? Anh là anh của em! Anh không nói trước cho em biết thì thôi, bây giờ còn hùa theo người ngoài cười nhạo em!”

Diệp Lạc Dao:

[Gì vậy? Tôi nghe được chuyện gì thế này?]

[Phùng Tử Kỳ này hơi vô liêm sỉ rồi nhỉ, có khác gì anh đi trộm đồ rồi bị chủ nhà bắt được, anh còn quay sang trách người không biết chuyện gì xảy ra là anh trai mình đã không nhắc anh hôm nay chủ nhà có ở nhà đâu.]

[Đã biết là kiểu người vô liêm sỉ rồi, không ngờ còn vô liêm sỉ đến mức này!]

Ba Hoắc, mẹ Hoắc và Hoắc Cảnh đều đồng loạt gật đầu.

Vô cùng đồng ý.

Diệp Lạc Dao, đại diện phát ngôn No.1 trong lòng mọi người!

Trợ lý Phùng rõ ràng cũng không ngờ Phùng Tử Kỳ sẽ trách anh ấy như vậy, anh ấy ngạc nhiên nhìn Phùng Tử Kỳ: “Tử Kỳ…Anh cũng chỉ vừa mới biết chuyện này, hơn nữa…”

Chẳng lẽ người sai không phải là em sao?

“Anh vừa mới biết?” Phùng Tử Kỳ giễu cợt: “Anh nghĩ em sẽ tin sao? Không phải anh muốn thấy em bị mất mặt à? Bây giờ thấy rồi đấy, anh hài lòng chưa?”

Trợ lý Phùng giải thích: “Không phải…”

Sao anh ấy lại muốn thấy Phùng Tử Kỳ bị mất mặt chứ?

Anh ấy vẫn luôn tự hào về Phùng Tử Kỳ.

Vừa nãy lúc ở trong phòng giám sát, anh ấy còn không ngừng xin lỗi Hoắc Cảnh thay Phùng Tử Kỳ, sao anh ấy có thể làm loại chuyện này được?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play