Thẩm Sương là con vợ lẽ, do Chu di nương Thẩm gia đại phòng sở sinh.
Từ lúc Thẩm Sương bắt đầu hiểu chuyện, nghe nhiều nhất chính là Chu di nương nói, “Con là con vợ lẽ, khác với các nàng ấy. Con phải biết mưu tính cho riêng mình.” Kì thật, Thẩm đại phu nhân không hề hà khắc Thẩm Sương. Ngược lại, bà chưa bao giờ xem nàng như thứ nữ. Ba cô nương Thẩm gia, ai cũng giống nhau, thứ nên có đều có. Nếu không phải Chu di nương thường xuyên lải nhải bên tai, có khi Thẩm Sương đã quên nàng là thứ nữ Thẩm gia.
Thẩm Sương tính tình cao ngạo, lời Chu di nương nói, một nửa nàng nghe không vào, nhưng có một nửa lại lọt tai.
Chu di nương nói, “Không có ai không thích phú quý. Những kẻ nói không thèm ấy hả, một là vì không có được nên bày đặt chê nho chua, hai là do sống quá sung sướng, không biết quý trọng. Như con đó, nếu không biết tính toán tương lai gả vào nhà tốt, đời này có bị thua thiệt, chỉ mình con chịu mà thôi..”
Lời này Thẩm Sương nghe lọt vô tai.
Trước khi gặp Tần tướng quân, nàng có tư tâm, nguyện vọng của nàng chính là gả cho người trong sạch.
Đêm đó trời xui đất khiến, Tần tướng quân đỡ nàng, băng thiên tuyết địa chỉ một mùi hương bạc hà bất tri bất giác đã câu mất hồn Thẩm Sương. Đa số những người nhất kiến chung tình đều coi trọng dung mạo đối phương, nhưng đêm đó Thẩm Sương chỉ thấy mỗi bóng lưng đĩnh bạt thẳng tắp, đi đường như mang theo gió, lúc ấy tim Thẩm Sương nhảy thình thịch, chỉ một bóng lưng đã đánh mất trái tim.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT