Ninh Đình An vẫn luôn tìm cơ hội hỏi chuyện một chút, nhưng lại không biết nên hỏi như thế nào. Hai ngày nay, Lý Dư Vân không thèm liếc hắn một cái. Từ phòng Ninh phu nhân đi ra liền trở về phòng. Cả ngày, hai người chỉ chạm mặt nhau ở phòng Ninh phu nhân. Nhưng tới giờ cơm, Lý Dư Vân cũng không ở lại cùng dùng bữa, mà sai nha hoàn mang đồ ăn về phòng dùng một mình.
Ninh Đình An từng mở miệng giữ nàng lại một lần, “Hay là ở đây cùng nhau dùng cơm đi.”
Lý cô nương cười cười, “Hiện giờ ta chẳng qua chỉ là khách, miễn cho người ta đàm tiếu không hay.”
Ninh Đình An thở dài, bây giờ mới sợ đàm tiếu không khỏi quá muộn rồi. Mấy ngày trước ra phố, không phải còn dùng tên của hắn sao, chỉ là những lời này Ninh Đình An không dám hỏi, rõ ràng cô nương người ta đang hờn dỗi, làm mình làm mẩy.
Đêm đó, Ninh Đình An đến gõ cửa Lý Dư Vân.
Nha hoàn Lý Dư Vân mở cửa, một lúc sau Lý Dư Vân mới ra tới, “Ninh công tử có chuyện gì?” Ninh Đình An ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời đầy sao nói, “Ta thấy trong phòng cô còn sáng đèn, nghĩ là cô chưa ngủ, hay là ra ngoài uống ly trà đi?”
Lý Dư Vân nhìn chằm chằm hắn, không hề nể mặt, “Ta vốn bị mất ngủ, ngươi còn bảo ta uống trà, không phải cố ý làm ta ngủ không được đó chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play