Đường Vinh đối diện với ánh mắt Thụy Vương, nhẹ nhàng gật gật đầu, uyển chuyển nói, “Vương gia chắc chắn đã nhìn lầm rồi.”
Thụy Vương bật dậy khỏi trường kỷ, không nói tiếng nào, lôi Đường Vinh đến mép hồ, “Bổn vương cho ngươi nhìn thử xem có phải là ta hoa mắt hay không.” Thụy Vương bước đi cực nhanh, túm chặt cổ tay Đường Vinh kéo đi, nữ tặc to gan lớn mật kia, dám chui vào bể tắm của y đùa nghịch đến đầu bù tóc rối tận nửa ngày, y không tin ngay cả một sợi tóc cũng không thấy.
Thụy Vương chỉ vào hòn non bộ Đường Vinh mới nãy dựa vào, lệnh cho thị vệ, “Đi xuống tìm cho bổn vương.”
Thị vệ không nhúc nhích, nhất thời không rõ là phải đi tìm cái gì, Thụy Vương quay đầu sút một cú vào mông gã, “Đi tìm xem coi có tóc hay không cho bổn vương.”
Tìm một sợi tóc trong sơn tuyền chẳng khác nào mò kim đáy bể. Đa số mọi người đều cho rằng Vương gia điên rồi. Tuy nhiên, Thụy Vương nhất quyết muốn tìm chứng cứ, chứng minh y không nằm mơ như Đường Vinh nói. Thậm chí, y dám khẳng định người đó ở gần đây, vẫn luôn bên cạnh mình, chẳng qua y còn chưa tìm ra. Tuy không biết mục đích của nàng, nhưng dựa vào hành vi xuất quỷ nhập thần hiện tại đã khiến y cực kỳ khó chịu.
Mắt thấy sắc trời dần dần sáng, vất vả cả đêm, không ai được nghỉ ngơi tử tế. Vừa nãy là tìm người, bây giờ lại bắt đầu tìm tóc, không biết đến khi nào mới có thể kết thúc. Ninh Đình An thấy Thụy Vương vẫn chưa từ bỏ ý định, nhìn thoáng qua hồ tắm lại lần nữa ồn ào ầm ĩ, liền khuyên, “Vương gia cả đêm không ngủ, bây giờ trời đã sáng, ngài đi nghỉ một lát đi, thuộc hạ ở đây coi chừng, có tin gì sẽ lập tức thông báo Vương gia.”
Hôm qua, Thụy Vương say rượu, thân thể còn chưa tỉnh táo đã bận bịu cả đêm, Ninh Đình An nói chưa dứt lời, y đã cảm thấy có chút mệt mỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT