Sở dĩ Giang Ngôn Hằng biết Ngu Cẩm có thể còn sống, là vì mấy tháng trước có một chưởng quầy khách điếm ở phía nam, nói, “Ngươi trong bức họa này, ta có gặp qua. Chỉ là không biết có phải người ngươi tìm không. Cô nương đó đã có phu quân, còn có cả hài tử nữa. Hình như phu quân nàng sinh bệnh, nghe nói muốn đi Đại Liêu tìm y sư.”
Giang Ngôn Hằng không dám xác định người nọ có phải Ngu Cẩm hay không, nhưng đây là lần đầu trong suốt năm năm qua, hắn nghe thấy có người nhận ra người trong bức họa. Giang Ngôn Hằng hầu như không nghĩ nhiều, mà cưỡi ngựa ngày đêm không nghỉ chạy tới Liêu Quốc.
Sau khi tới Liêu Quốc, Giang Ngôn Hằng tìm nàng cũng không quá thuận lợi.
Nhìn Ngu Cẩm trước mặt lúc này, không ai hiểu được cảm nhận của Giang Ngôn Hằng. Sau khi nhìn thấy gương mặt làm hắn sám hối vô số ngày đêm, trái tim Giang Ngôn Hằng như bắt đầu hồi sinh đồng thời cả người như được giải thoát. Tuy nhiên, còn chưa kịp tiến lên tương nhận, thậm chí không kịp ôm nàng để lấp đầy một phần mất mát đến giờ mới tìm lại được, nói một tiếng, “Xin lỗi, ta sai rồi, Cẩm Nhi, chúng ta làm lại bắt đầu đi.” thì bị một màn trước mặt lần nữa đánh vào địa ngục.
Khi Giang Ngôn Hằng mở miệng hỏi nàng, kỳ thật trong lòng hắn vô cùng mâu thuẫn, vừa hy vọng người trong lòng Lâm Phỉ là nàng, lại sợ hãi là nàng. Giang Ngôn Hằng nhìn Ngu Cẩm quay đầu, nước mắt đầy mặt, con ngươi nàng lóe lên tia kinh ngạc làm Giang Ngôn Hằng khẳng định, rồi lại lập tức đẩy hắn ngã vào vực sâu. Trái tim bỗng như bị dao nhỏ cắt qua. Giang Ngôn Hằng còn muốn nhìn thêm bên trong đó có thêm cảm xúc nào khác không thì ánh mắt đó lại trở nên bình tĩnh. Chỉ thế mà thôi.
Hơi thở Giang Ngôn Hằng hơi biến đổi.
Nàng là Ngu Cẩm, lại không phải Ngu Cẩm mà hắn quen thuộc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play