“Ta thắng, nàng đáp ứng ta một yêu cầu. Nàng thắng, ta thực hiện một yêu cầu của nàng.”
Lâm Phỉ chọn vị công tử nhà giàu. Còn Ngu Cẩm chọn vị dân thường chất phác. Ngu Cẩm cho rằng Lâm Phỉ nhìn người không chuẩn, nàng chỉ vào công tử kia nói, “Thấy không, đôi mắt hắn luôn liếc nha hoàn phía sau cô nương đó.” Lâm Phỉ “Ồ?” một tiếng, sáp lại gần nàng chút, hơi hơi nghiêng đầu nhìn theo ngón tay nàng chỉ, nói, “Nói như vậy ta thua à?”
Ngu Cẩm liền hỏi hắn, “Chuyện gì cũng đều thực hiện sao?”
Lâm Phỉ lại thẳng người lên, “A Nguyệt, thắng thua còn chưa định mà.” Hai ngày sau, Lâm Phỉ lôi kéo Ngu Cẩm đến nhà dân thường chất phác, trước cửa bị một đám người vây quanh. Ngu Cẩm nhận ra tiểu nương tử đang ngồi dưới đất khóc, “Tên khốn đáng chết đó, hắn bán đứa nhỏ rồi.......”
Thời điểm Ngu Cẩm và Lâm Phỉ trở về đều không còn tinh thần. Lâm Phỉ lại dẫn nàng đi gặp vị công tử kia. Cô nương bên cạnh hắn lại không phải người hôm đó hai người nhìn thấy, Lâm Phỉ liền nói, “A Nguyệt, lần này ta cũng thua. Chúng ta chọn hai người nữa đánh cuộc đi.”
Suốt một tháng, hầu như ngày nào Lâm Phỉ cũng đưa Ngu Cẩm ra ngoài nhìn nhân tình thế thái nhằm dạy nàng cách nhìn người. Vốn dĩ chỉ là một trà lâu nho nhỏ, qua mùa xuân khách nhân lục tục tìm tới không ngừng. Lần nào, Lâm Phỉ cũng đều mang Ngu Cẩm theo. Lúc trở về luôn hỏi nàng, “Nhớ được mấy người?” Ngu Cẩm đáp, “Ta ở trong nhà cả ngày, nhớ những người này làm chi?” Lâm Phỉ nói, “A An trưởng thành càng ngày càng dính người. Vào những lúc ta bận việc, nàng giúp ta chăm sóc nó.”
Ngu Cẩm đứng yên không nhúc nhích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT