Hôm đó, Ngô Duẫn cùng nàng ngồi trên nóc nhà xem diều, từng thừa nhận là thích nàng. Tuy nhiên bị Văn Nhạc cười nhạo, hoàn toàn phá hỏng bầu không khí. Sau đó, Văn Nhạc tưởng Ngô Duẫn đùa giỡn, cho rằng hắn không có khả năng thích mình, nhưng bây giờ biết hắn chính là tiểu ca ca năm đó, trái tim không ngừng loạn nhịp.
Những lời Dao cô cô nói càng khiến Văn Nhạc đứng ngồi không yên, tựa hồ có rất nhiều lời muốn hỏi, nhưng lại không nghĩ ra nên hỏi cái gì, chỉ cảm thấy trong lòng dày vò khó nhịn, chỉ muốn gặp người ấy.
Văn Nhạc đột nhiên đứng dậy, Dao cô cô sửng sốt, nàng liền nói, “Ta đi tìm chàng.”
Hắn không trở lại, thì nàng đi tìm hắn.
Dao cô cô còn chưa phục hồi tinh thần, Văn Nhạc đã xách váy vượt qua ngạch cửa, chạy về hướng đại điện.
Đại điển sách phong Ngô Duẫn làm Thái Tử còn chưa tổ chức, nên hiện giờ hắn vẫn ở tại Vĩnh An điện. Sau đại loạn hôm đó, Ngô Duẫn chưa về Vĩnh An điện lần nào. Văn Nhạc đi ra ngoài tìm, liền đi thẳng về đại điện.
Phế hậu bị phán tội danh mưu nghịch. Hoàng Thượng ban cho bà một ly rượu độc, “Để cho bà ta ra đi còn mặt mũi một chút.” Cuối cùng, Hoàng Thượng cũng không đuổi tận giết tuyệt, cho bà khoan dung lớn nhất. Trước khi uống rượu độc, Hoàng Hậu đột nhiên tỉnh ngộ, khóc tê tâm liệt phế gào thét muốn gặp Hoàng Thượng. Hoàng Thượng lại chỉ bảo người truyền một câu, “An tâm đi đi. Trên đường xuống hoàng tuyền hãy nhớ cho kĩ, kiếp sau chúng ta buông tha lẫn nhau.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT