Cái tên Giang Ngôn Hằng là do Giang lão gia đặt. Ngôn Hằng có nghĩa là một lời định vĩnh hằng. Giang phủ là xuất thân võ tướng, rất chú trọng gia huấn, nhưng trời xui đất khiến, cuối cùng cô phụ kì vọng của ông.
Tình cảm giữa Giang Ngôn Hằng và Ngu Cẩm vô cùng trôi chảy.
Đó là một câu chuyện đẹp khiến thế nhân ngưỡng mộ không thôi, tình yêu của họ là thứ mà tất cả những đôi nam nữ yêu nhau phải ngước mắt mong đợi. Thanh mai trúc mã làm bạn, từ quen biết đến hiểu nhau lại đến yêu nhau, tất cả quá trình cực kỳ trôi chảy, tốt đẹp thuần khiết đến mức không có nửa điểm tạp chất.
Tuy nhiên, một khi những thứ quá mức tốt đẹp tan vỡ, nó sẽ tan vỡ dị thường không tưởng nổi.
Năm ấy, Giang Ngôn Hằng đi biên quan. Đêm nguyên tiêu trước khi lên đường, tuy hai người vẫn chưa ước hẹn, nhưng tâm ý tương thông, một người chờ ở cổng chợ đêm, một người chuẩn bị hai cái lò sưởi tay.
Hai người dạo từ đầu đường đến cuối đường. Giữa không khí xung quanh ồn ào náo nhiệt, đèn thắp sáng trưng, Giang Ngôn Hằng vẫn luôn vươn tay bảo hộ Ngu Cẩm, chắn cho nàng khỏi va phải dòng người đông nghịt.
“Muốn hoa đăng không?” Giang Ngôn Hằng thấy đa số các cô nương trong tay đều cầm hoa đăng, liền hỏi nàng, Ngu Cẩm lắc lắc đầu, “Nhìn là được rồi. Không cần tự mình xách đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play