Cho nàng cả giang sơn thì đã sao? Nếu không có nàng, hắn làm gì có được ngày hôm nay.
Thánh chỉ đưa cho Trần đế có ý nghĩa như thế nào, là vua một nước, tất nhiên ông minh bạch. Qua một lúc, Trần đế mới nói, “Tính tình nàng thế nào, ngươi hẳn là cũng nghe nói. Nàng có nguyện ý hay không, vậy thì phải dựa vào bản lĩnh của ngươi rồi.”
Bản lĩnh, Ngô Duẫn tất nhiên là có. Khoảng thời gian ở Trần quốc, hắn đã thành công làm Văn Nhạc chú ý tới hắn.
Văn Nhạc không hiểu như thế nào là yêu, vậy thì hắn sẽ dạy nàng.
Văn Nhạc được Ngô Duẫn ôm trong ngực, mới đầu còn tròn mắt nhìn con đường trước mặt, lúc sau mí mắt liền bắt đầu sụp xuống, mơ mơ màng màng nghe thấy Ngô Duẫn nói, “Đi đến chỗ ta, hửm?”
Văn Nhạc mệt thật sự, gật gật đầu, cảm thấy hôm nay mình giống như là bị trúng tà, trong đầu đều là khuôn mặt Ngô Duẫn, còn có giọng nói hình như trầm thấp hơn thường ngày, nghe thật là an tâm.
Bị Ngô Duẫn ôm suốt dọc đường, Văn Nhạc buồn ngủ đến nỗi mí mắt không mở ra được. Đến khi Ngô Duẫn ôm tới Vĩnh An điện, đặt ở trên giường rồi, Văn Nhạc đột nhiên thanh tỉnh, rồi lại ngượng ngùng mở mắt, sợ Ngô Duẫn cho rằng nàng giả bộ ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play