Đầu gối cung nữ kia mềm nhũn.
Văn Nhạc liền minh bạch, tuồng hát hôm nay là diễn cái gì. Làm gì rơi xuống nước hay không rơi xuống nước, e rằng nàng vừa lên thuyền liền chạy không thoát.
Văn Nhạc liếc nhìn gương mặt tái nhợt của cung nữ, không hề nóng nảy. Nàng bước vào đình hóng gió cách đó không xa, ngồi tựa vào lan can, nhìn Dao cô cô và lương đệ lên thuyền. Sau khi chính mắt nhìn thấy thuyền ra sông thì chống khuỷu tay ngó theo, hai mắt lim dim buồn ngủ.
Cung nữ của Di An vẫn quỳ dưới chân nàng, sợ đến nỗi cả người toàn là mồ hôi nhưng vô dụng, Văn Nhạc căn bản không có ý định thả nàng đi.
Đến trưa, chiếc thuyền kia cuối cùng cũng trở lại, Văn Nhạc nghe cung nữ bên cạnh nói, “Công chúa, thuyền trở lại rồi.” Nàng mở mắt, chậm rãi đứng dậy.
Bên kia, tình huống lại hết sức náo nhiệt. Di An đứng ở trên bờ, không ngừng răn dạy cung nữ, “Không phải đã nói bổn cung cũng sẽ lên thuyền sao? Tại sao chưa gì đã chèo đi hả? Tỷ tỷ đang cùng nhị hoàng huynh ở trên đó. Chuyện này mà truyền ra sẽ như thế nào hả? Thật phí công bổn cung nuôi dưỡng các ngươi, không biết làm việc ra sao nữa?”
Di An tức giận không nhẹ, đang hung hăng răn dạy thì phía sau hai đám người trái phải đều đến đông đủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play