Ngô quốc vốn là quốc gia có nhiều sông ngòi, du thuyền ắt không thể thiếu. Một năm bốn mùa, đều có du thuyền.
Di An không nói, Văn Nhạc nhất thời cũng quên mất.
Dao cô cô thừa dịp phụng trà, lén trao đổi ánh mắt với Văn Nhạc. Lúc này du hồ, khó tránh khỏi sẽ sinh chuyện không hay. Người Ngô quốc bơi lội giỏi giang, nhưng công chúa nhà bà lại không biết.
Nếu lỡ rơi xuống hồ, có lẽ sẽ không nguy hiểm tính mạng nhưng khó tránh khỏi có người thừa cơ tính kế. Mấy trò này, bà đã thấy nhiều, há có thể không biết, chỉ cần công chúa vừa rơi xuống nước, nhị điện hạ nhất định ra tay cứu giúp, đến lúc đó công chúa có mười cái miệng cũng nói không rõ.
Dao cô cô không muốn để Văn Nhạc đi.
“Tỷ tỷ tới đây đã mấy ngày, thế mà ta nhất thời quên mất. Đêm qua nghe cung nữ nói, qua trung thu, sắc trời sợ là sẽ lạnh, mấy chiếc thuyền trên hồ cần thêm đệm hương bồ, nên ta mới nhớ ra còn chưa mang tỷ tỷ đi du hồ. Hôm nay, sớm đã sai người chuẩn bị thuyền, chúng ta chỉ dạo chơi ở hồ nước trong cung thôi. Buổi sáng sương sớm mông lung, nếu ngồi ở đầu thuyền nhìn ra bên ngoài, tỷ tỷ sẽ thấy không khác gì tiên cảnh, bảo đảm tỷ sẽ thích.”
Di An nói vô cùng lôi cuốn, Văn Nhạc nghe cũng bị hấp dẫn, hoàn toàn không để ý ánh mắt Dao cô cô, nên nhận lời, “Được, vậy muội chờ ta một lúc, ta đi vào thay đổi xiêm y cái đã.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT