Sau Khi Xuyên, Tôi Dựa Vào Trù Nghệ Hô Mưa Gọi Gió

Chương 6: Thần thức.


8 tháng

trướctiếp

Diện tích bên trong Thanh Sơn phái rất lớn, các đỉnh núi liên tiếp nhau nối thành một dãy, trên đó trồng rất nhiều linh thực, mỗi đỉnh núi đều có công dụng riêng.

Ở trong môn phái, ngoài những sân tập luyện riêng ra, họ còn có cả một khu vườn rau lớn, vườn rau được quay quanh bởi rất nhiều linh thạch trung phẩm, rau dưa có thể tự hấp thụ cùng chứa đựng linh khí.

Sau núi còn có một thác nước, nguồn nước của thác này chảy từ đỉnh núi xuống. Vào mùa xuân, lưu lượng nước không lớn lắm.

Có một số đệ tử thủy linh căn đang tu luyện ở phía bên kia thác nước, trong khi đệ tử Thổ linh căn và Mộc linh căn thì tu luyện trong rừng.

Thanh Sơn phái, đệ tử thuộc hỏa linh căn rắt ít, có phòng tu luyện riêng cho chính mình. Cho nên trước đây Giang Ninh cùng Diệp Lan bọn họ không tính là quen thuộc, cũng vì lý do này.

Bình thường sau khi các trưởng lão hướng dẫn những đệ tử trong giáo phái công pháp xong, Giang Ninh sẽ tự mình đến phòng tu luyện để luyện tập. Khí hậu ở nam châu không thích hợp để đệ tử Hỏa linh căn tu luyện, cho nên hắn phải nỗ lực nhiều hơn.

Quê ngoại của Giang Ninh ở Đông châu, nơi có rất nhiều người có Hỏa linh căn. Lục địa phía Nam nơi Thanh Sơn phái tọa lạc, mưa nhiều, khí hậu dễ chịu, cây cối um tùm, người có Mộc linh căn càng nhiều, người có song linh căn rất ít, chẳng hạn như hắn và ca ca.

Lần này bọn họ đến sau núi dạy Diệp Lan luyện tập, hôm nay hắn muốn dạy Diệp Lan cách khống chế thần thức, nơi này có nhiều cây cối nhất, càng thích hợp cho việc tập luyện.

Hai người đi đến rừng cây sau núi, Giang Ninh bảo Diệp Lan học cách điều khiển dây leo trước. Hắn nói cho Diệp Lan, trước tiên hãy tưởng tượng hình dạng của lưới phòng thủ ở trong thần thức của mình, sau đó sử dụng linh lực để thay đổi hình dạng của nó thành bộ dạng trong thần thức.

 “Hãy nhìn hình dạng của tấm lưới phòng thủ này, nó được tạo thành từ nhiều cây dây leo đan xen vào nhau. Khi những cây dây leo này đan lại với nhau và đạt tới mật độ nhất định, là có thể phát huy được tác dụng phòng thủ của chúng. Trước tiên ngươi phải hiểu rõ hình dạng của chúng, sau đó dùng linh lực không chế chúng thành hình dạng mà ngươi muốn. Điều quan trọng nhất là ngươi phải sử dụng thần thức đi cảm nhận, hòa nhập với những loài thực vật này, xem chúng nó như một bộ phận cơ thể của mình, mới có thể chân chính khống chế chúng nó.”

Dựa theo cách Giang Ninh nói, Diệp Lan nhắm mắt lại, chậm rãi dùng thần thức đi cảm nhận dây leo. Anh đứng ở nơi đó, như thể anh cùng cây dây leo trước mặt là những gì duy nhất còn sót lại ở thế giới này.

Chính mình có thể điều khiển dây leo bằng cách tham khảo ký ức của nguyên chủ trước đó, anh có thể điều khiển chúng nó chuyển động, nhưng lại không thể tùy ý khống chế chúng nó đạt đến điều mình muốn.

Lúc này đây Diệp Lan bình tĩnh lại, anh tựa hồ nghe được âm thanh của vạn vật, anh giống như cây đại thụ trước mắt, dây leo trên người anh điều là cành của chính mình. Diệp Lan khống chế chúng, chậm rãi kéo dài, mở rộng, đan xen chúng giương thành một cái lưới.

Diệp Lan mở mắt ra, nhìn dây leo kết thành một lưới phòng ngự, trong lòng vui mừng không khỏi nói: “Đây là lần đầu tiên, ta có thể dựng lên tấm lưới phòng ngự lớn như vậy.”

Giang Ninh không khỏi bật cười, Diệp Lan kỳ thật cũng rất thông minh, ít nhất cái gì cũng biết.

“Thần thức cùng nội đan là những thứ quan trọng nhất đối với người tu luyện chúng ta. Thức hải càng rộng lớn, thần thức càng mạnh, thì ngươi càng có thể khống chế nhiều thứ hơn.” Giang Ninh hướng Diệp Lan giải thích.

Thì ra là vậy, Diệp Lan gật đầu ghi nhớ.

“Ngươi thử luyện tập thêm vài lần nữa xem, dây leo ngươi điều khiển bây giờ tương đối mềm mại dịu ngoan, sau này chúng ta sẽ tăng độ khó lên." Việc luyện tập cần phải thực hiện từng bước một, hắn không thể để Diệp Lan một hơi nuốt một ngụm lớn được, miễn cho thần thức bị phản phệ.

Trong lúc Diệp Lan đang luyện tập, Giang Ninh cũng đi đến một bên tập luyện, nhưng thứ hắn muốn khống chế là một cây đại thụ mà dây leo bám vào, tuổi thọ của cây này không nhỏ, muốn điều khiển nó sẽ rất khó.

Vạn vật đều có linh, hơn nữa những loại thực vật càng tràn đầy linh khí thì càng khó bị khống chế. Người tu luyện Mộc linh căn lợi hại nhất ở Nam châu đại lục có thể điều khiển toàn bộ thực vật trong rừng để tùy ý mình sử dụng.

Trước mắt thương thế ca ca chưa hồi phục, lần này ca ca tiến cấp lại bị người khác ám toán, lần sau đến hắn tấn cấp cũng có khả năng sẽ bị hạ độc thủ, hắn ta cũng cần phải năng cao thực lực của mình.

Giang Ninh nghĩ đến đây, trong lòng không khỏi có chút trầm xuống, lần này cũng vì có nội gián nên ca ca mới bị thương, mặc dù đã phát hiện và diệt trừ, nhưng rõ ràng là có người đang muốn nhắm vào huynh đệ nhà họ.

Bất tri bất giác, một buổi chiều trôi qua, Diệp Lan cảm thấy toàn bộ linh lực của mình đã cạn kiệt. Tuy nhiên, tinh thần của anh rất dồi dào, hình như kỳ kim đan của mình lại được củng cố thêm một chút. Anh vốn đang ở kim đan sơ kỳ, nội đang bên trong có màu tương đối nhạt, bây giờ dường như có thể cảm nhận được nội đan của mình đã có chút sáng loáng.

“Chúng ta nghỉ ngơi một chút rồi trở về, vừa vặn nơi này có thác nước, ta muốn đi rửa mặt một chút.” Diệp Lan nhìn Giang Ninh bên cạnh cũng dừng lại, đưa ra đề xuất với hắn.

Nhiệt độ hiện tại lúc này không nóng lắm, nhưng hai người nghiêm túc tập luyện nên vẫn toát mồ hôi. Diệp Lan thậm chí còn ảo tưởng rằng tạp chất trong cơ thể mình được thải ra ngoài, hiện tại, anh cần làm mát chính mình một chút.

Nhìn thấy Giang Ninh gật gật đầu, Diệp Lan nhấc chân đi về phía thác nước.

Vào lúc chạng vạng bên thác nước cũng không có nhiều người luyện tập, lúc này là giờ ăn tối ở Thiện Đường, mọi người đều đã trở về dùng bữa.

Diệp Lan đến bên thác nước, nhìn toàn bộ cảnh thác, không khỏi thốt lên rằng thật đẹp. Anh nghĩ đến những ngày trước đây khi còn ở quê nhà Tứ Xuyên, phong cảnh ở nơi đó cũng rất đẹp. Nhưng bản thân lại ít khi ra ngoài vui chơi, anh chỉ cùng bạn cùng phòng thời đại học đi du lịch vài lần.

Bên thác nước này có rất nhiều cây cỏ mới lạ, kết hợp với ánh hoàng hôn rực rỡ trên bầu trời càng khiến khung cảnh trở nên đặc biệt động lòng người.

Diệp Lan cảm thấy mình xuyên không lần này, chỉ cảm nhận được những cảnh đẹp mà thôi cũng rất đáng giá rồi. Nếu còn có cơ hội quay về, sau này nhất định phải đi ngắm nhìn những danh lam thắng cảnh của thế giới.

Diệp Lan đi đến nơi mà dòng nước chảy không quá nhanh, nước rất trong, co thể nhìn thấy rõ ràng những tảng đá bên dưới. Diệp Lan lấy chút nước rửa mặt, nước tháng hai rất mát, gột rửa đi bao mệt mỏi trong ngày.

Giang Ninh ở một bên cũng ngồi xuống rửa mặt. Sau khi rửa mặt, hắn tựa hồ cảm thấy vui vẻ hơn một chút, không khó chịu như vừa rồi nghĩ đến vết thương của ca ca.

“Này, ngươi xem nơi đó có ốc nước ngọt!" Diệp Lan kêu lên, anh không ngờ ở nơi hoang dã này lại nhìn thấy ốc nước ngọt. Chúng nó bám vào trên mấy tảng đá, cái đầu khá mập mạp, hơn nữa số lượng còn không ít.

“Hả?” Giang Ninh nghi hoặc, ốc đá lại không có thịt.

“Giang Ninh, ta biết buổi tối chúng ta sẽ ăn gì rồi!” Diệp Lan nhìn thấy nguyên liệu tự nhiên có chút hưng phấn.

Diệp Lan cởi giày và vớ ra, lội xuống nước bắt ốc nước ngọt. Nước rất trong, hơn nữa hiện tại cũng không tính là quá lạnh, ngược lại làm người ta cảm thấy thập phần thoải mái.

Anh nhờ Giang NInh lấy hai chiếc lá lớn, đồng thời chính mình bắt một con ốc nước ngọt to béo, thị lực của tu luyện giả thật sự rất tốt, có thể nhìn thấy rất rõ mấy con ốc ẩn mình trong khe đá.

Giang Ninh sau khi lấy được lá cây, liền đi theo Diệp Lan bắt ốc. Tuy rằng hắn không biết ăn loại ốc nước ngọt này như nào, nhưng tay nghề nấu ăn của Diệp Lan rất tốt. Cậu ta nói có thể ăn, vậy nhất định là ăn được. Chỉ chốc lát sau, hai người họ đã thu được rất nhiều.

Sau khi ra khỏi nước, Giang Ninh duỗi tay dùng một ít linh lực, chân hai người liền khô ráo, sau đó đi giày và tất vào, cùng nhau đi hướng phòng bếp nhỏ. Đây cũng là lần đầu tiên Diệp Lan biết đến tu sĩ hỏa linh căn đến kim đan kỳ liền có tác dụng như vậy, quả thực tựa như thiết bị gia dụng di động.

(À mình có lướt sơ thì nữa kia của anh nhà là Giang Ninh ấy, suy ra anh nhà ta là thụ chắc luôn, mình tin là vậy, chứ đợi hai đứa nó đến với nhau thì còn xa lắm nhe. Hiện tại bản gốc là 156 chương, chưa hoàn…😙) 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp