Sau Khi Xuyên, Tôi Dựa Vào Trù Nghệ Hô Mưa Gọi Gió

Chương 12: Măng ba món.


7 tháng

trướctiếp

Sau núi có một rừng tre, gió thổi qua, tre đung đưa, phát ra những âm thanh nhẹ nhàng, nhịp điệu của thiên nhiên khiến lòng người bình tĩnh lại.
Diệp Lan đi vào trong, rừng tre liền an tĩnh, hoàn cảnh nơi đây làm anh cảm thấy thư thái, gió xuân thổi vào khiến cả người thoải mái.
Mấy ngày trước trời có đổ mưa, đất trong rừng tre có hơi ẩm ướt, cây tre tản ra mùi thơm nhàn nhạt. Trên mặt đất, măng mùa xuân chen nhau nhô đầu, dùng thần thức có thể thấy được chúng nó ẩn chứa linh khí.
Bên ngoài rừng tre có một dãy bia ngắm, đây là chỗ để mọi người luyện tập, bốn người đi vào, vì Giang Ninh bảo với Diệp Lan rằng bọn họ có thể luyện tập ở nơi này.
Phương pháp luyện tập ở đây giống như bia ở trường bắn kiếp trước, điểm khác biệt là vũ khí của bọn họ không giống nhau, họ muốn dùng lá tre xem như mũi tên để bắn trúng hồng tâm. Lá tre kỳ thực rất sắc bén, cho nên ở chỗ này luyện tập công kích tương đối thích hợp.
Giang Ninh trước tiên biểu diễn cho Diệp Lan nhìn một lần, dùng linh lực của mình để điều khiển lá tre. Lá tre khấp trời rơi xuống, lơ lửng giữa không trung, Giang Ninh duỗi tay vung lên, những chiếc lá tựa như ám khí sắc bén, bắn về phía hồng tâm.
Bọn họ đi đến hàng bia ngắm trước mặt, mỗi cái bia ngắm đều cắm đầy lá, họ thấy một nửa số lá tre trong đó ghim vào hồng tâm, còn một nửa nằm ở bên ngoài. Diệp Lan đưa tay búng búng lá tre bên ngoài, phi thường mềm mại, khó có thể mà tưởng tượng được nó có thể cứng rắn ghim vào tấm bia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp