Sau Khi Xuyên, Tôi Dựa Vào Trù Nghệ Hô Mưa Gọi Gió

Chương 11: Rượu hoa đào.


7 tháng

trướctiếp

Một tháng chớp mắt trôi qua, đám Diệp Lan cuối cùng cũng hoàn thành việc rèn luyện thể chất.
Nhìn lại một tháng qua, Diệp Lan không nhịn được nước mắt giàn giụa, so với huấn luyện quân sự ở thế giới trước còn tàn khốc hơn rất nhiều.
Trong những ngày tập luyện sau đó, nhiệm vụ mà trưởng lão Thiện Xuân giao cho bọn họ ngày càng nặng nhọc, mỗi ngày đều phải hao hết thể lực mới cho phép họ lê lết thân xác mệt mỏi trở về. Buổi tối, sau khi dùng linh lực hồi phục, rồi lại lập lại bài huấn luyện của ngày hôm trước.
Cả tháng này, Diệp Lan không có thời gian đến phòng bếp nhỏ để nấu ăn cho bọn Giang Ninh, mỗi ngày đến giờ liền đi đến Thiện Đường ăn cơm. Không thể không nói, đồ ăn của Thiện Đường tuy chẳng có hương vị gì, nhưng về phương diện bổ sung linh lực, thì đúng là rất tốt, có thể đảm bảo thức ăn vẫn giữ được lượng linh khí dồi dào nhất.
Rèn luyện được một tháng, Diệp Lan cảm nhận được thể chất của chính mình có sự cải thiện rõ ràng, tu vi cũng có phần nâng cao, màu sắc kim đan của anh cũng đậm hơn, đi đường đều có vẻ so với khi trước nhẹ nhàng uyển chuyển.
Hơn nữa hôm qua lúc tắm táp, anh phát hiện cư nhiên mình đã chậm rãi luyện ra cơ bụng, đều này làm anh thập phần kinh hỉ.
Thân hình của nguyên thân ban đầu không kém, dáng người cân xứng, nhưng tuổi mới chỉ mười sáu, thêm vào đó những sư phó ở ngoại môn chỉ dạy công pháp, cho nên thân hình cũng chỉ không tệ mà thôi. Không biết có phải là ảo giác hay không mà anh cảm thấy mình cao hơn so với lúc mới xuyên tới đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp