Sau Khi Xuyên, Tôi Dựa Vào Trù Nghệ Hô Mưa Gọi Gió

Chương 13: Dân gian rèn luyện.


7 tháng

trướctiếp

Một ngày mới bất đầu, Diệp Lan tỉnh lại với cơn đau đầu khủng khiếp, dù say anh cũng không buồn nôn, nhưng đổi lại là sẽ đau đầu.
Diệp Lan nhịn không được mà vỗ vỗ đầu mình, bỗng nhiên nhìn thoán trên bàn cơ hồ có một bình rượu hoa đào, đầu càng đau thêm, bản thân uống say sẽ không bị mất trí nhớ, chỉ là sẽ nhớ rất rõ những chuyện đã xảy ra mà thôi.
Nhưng như thế còn chẳng bằng không nhớ gì luôn đi, mình cư nhiên gọi Giang Ninh là nàng tiên nhỏ, rồi từ nay về sau làm sao có thể xưng huynh gọi đệ nịnh bợ được nữa đây. Chỉ mong là Giang Ninh đại nhân đại lượng không để bụng, đương sự như Diệp mỗ giờ đây cũng đang rất hối hận.
Diệp Lan cũng không có nhiều thời gian để hối hận cho lắm, anh chịu không nỗi mùi rượu xộc lên trên người mình, vội vàng đứng dậy vệ sinh cá nhân, rồi thay một bộ quần áo sạch sẽ.
Chờ anh đến Thiện Đường để ăn nốt những món cuối cùng của bữa sáng thì tình cờ đụng phải Tô Bá, hắn ta cũng tới trễ, vừa thấy Diệp Lan liền nhiệt tình chào hỏi.
Trải qua một tháng cùng nhau, hai người cũng tương đối quen thuộc, đặc biệt là ngày hôm qua, Diệp Lan còn lấy rượu hoa đào ra chia sẻ, thêm vào đó là tay nghề nấu ăn tuyệt vời của anh khiến Tô Bá đem anh xếp vào danh sách bạn tốt của mình.
Hai người ăn xong bữa sáng rồi vội vàng đi luyện tập, hôm nay là do Thiện Thu trưởng lão dậy họ, Thiện Thu trưởng lão là nữ trưởng lão có tính tình tốt, nhưng lại phi thường ghét mấy đệ tử không có quan niệm về thời gian, bọn họ cũng không thể đến muộn được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp