Thẩm Như Ý ấm giọng nói: “Em không tới nói chuyện nợ nần.”
Nói thật cô phi tới đây chỉ là vì Quý Nhược Tùng, cô căn bản không biết bà cụ Thẩm bảo cô tới chặn anh. Lúc này Quý Nhược Tùng nhắc tới, trí nhớ trong đầu cô mới hiện ra.
Trước kia lúc ba mẹ Quý Nhược Tùng ba mẹ còn sống, là người lương thiện nổi tiếng khắp mười dặm tám thôn. Mùa hạ năm đó mưa nhiều, trong thôn gặp lũ lụt, không biết vì nguyên nhân gì, trong thôn chỉ có một mình nhà cửa nhà họ Thẩm bị xói lở. Lúc ấy người trong thôn thậm chí bắt đầu tránh né người nhà họ Thẩm người, chỉ có ba mẹ nhà họ Quý chìa tay ra giúp đỡ, không nói hai lời đồng ý cho bà cụ Thẩm sư tử miệng rộng mượn tiền. Lúc này nhà họ Thẩm mới có được căn nhà to giống như bây giờ.
Mà con người bà cụ Thẩm thông minh lanh lợi kia cũng là thông minh lanh lợi đến ác liệt, năm đó chiếm được của hời lớn như vậy, nhưng tới khi hai vợ chồng nhà họ Quý khó khăn không nơi nương tựa lại không nói giúp một chút, lại còn bỏ đá xuống giếng, số tiền đã mượn kia cuối cùng còn sống chết nhất quyết không chịu trả lại một đồng nào.
Lại còn tỏ vẻ ra oai nói nhà họ Quý là thành phần không tốt, bọn họ bỏ ra số tiền đó là điều nên làm, là phần chuộc tội cho việc "tiểu tư” của bọn họ năm đó.
Chỉ có điều ngoại trừ việc này, Thẩm Như Ý cũng chỉ nhớ tới trùng hợp bà cụ Thẩm chỉ tên cô đến làm người nói chuyện thôi.
Người cứu mình từ trên sông lên ngày hôm qua chính là Quý Nhược Tùng.
Thẩm Như Ý cười đến mặt mày cong cong, đằng sau hiện lên một tầng sáng nhu hòa, càng có vẻ ấm áp.
Mà cô mang theo khuôn mặt trắng nõn mập mập có chút trẻ sơ sinh đến lông tơ cũng có thể loáng thoáng thấy được, giống như quả trứng luộc mượt mà. Trong đầu Quý Nhược Tùng chợt hiện lên liên tưởng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play