Quý Nhược Tùng nhíu mày, trả mấy viên kẹo lại cho Thẩm Như Ý, “Cô cầm về đi. Xảo Vân, không được tùy tiện nhận đồ của người khác, có phải anh đã từng nói với em rồi hay không?”
Quý Xảo Vân ngây người, tuy rằng tính cách cô bé hoạt bát nghịch ngợm, nhưng rất nghe lời anh trai, muốn nhổ viên kẹo ra, mà vẫn bị vướng trong mộng ảo ngọt ngào này, trong lúc này đầu lưỡi rơi vào hoàn cảnh thoái lưỡng nan.
“Quý Nhược Tùng, anh đừng như vậy, làm gì có chuyện đồ đã cho ra ngoài còn cầm lại.”
Thẩm Như Ý bất đắc dĩ, hai tay chắp sau lưng, lại nói với Quý Xảo Vân: “Xảo Vân, em đừng nhổ ra nha, kẹo rất ngon đấy. Chị chỉ muốn làm bạn với em cho nên mới đưa kẹo cho em ăn, sau này chúng ta sẽ là bạn rồi.”
Nói xong, cô nháy mắt mấy cái. Quý Xảo Vân nhìn anh trai mím môi không nói, cảm nhận được vị cam trong miệng, đầu khẽ gật gật như gà mổ thóc.
Quý Nhược Tùng mấp máy môi, nhưng vẫn đợi hai cô nhóc này nói chuyện xong mới mở miệng: “Xảo Vân vào nhà đi, anh phải khóa cửa rồi.”
Lần này Quý Xảo Vân ngoan ngoãn lùi đầu về, chỉ có điều vươn bàn tay nhỏ xinh từ trong khe cửa ra hai lần, hiển nhiên là đang chào tạm biệt Thẩm Như Ý, Thẩm Như Ý lại không nhịn được nở nụ cười, “Lần sau gặp nha Xảo Vân.”
Mãi đến khi khóa cửa lại xong xuôi, Quý Nhược Tùng mới khôi phục gương mặt lạnh ngắt, “Tóm lại cô có chuyện gì, muốn nói thì nói nhanh lên, tôi còn bận đi làm việc.”
“Kỳ thật rất đơn giản, em chỉ muốn nói lời cảm ơn anh, cám ơn anh ngày hôm qua đã cứu em.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play