Lục Chấp Duệ có thể nhận ra cảm xúc của Hạnh Sí có gì đó không đúng lắm. 

Chỉ cần nghe cuộc hội thoại giữa Hạnh Sí và quản lý của cậu lúc nãy là hắn đã đoán được một ít rồi. Đến cùng thì nhân vật công chúng ra ngoài cũng không an toàn, chắc hẳn Hạnh Sí đã gặp phải chuyện gì đó nguy hiểm vào đêm nay. 

Nhìn khuôn mặt hoảng sợ đến nỗi biến thành màu trắng bệch của cậu là biết cậu vẫn chưa phục hồi tinh thần lại. Đã thế này rồi mà vẫn tỏ ra không cần ai ở bên cạnh à? Lại còn giấu giếm không chịu nói cho hắn biết nữa chứ? 

Lục Chấp Duệ cảm thấy người này thực sự rất được, cậu rất quật cường; không những thế cậu còn là một người có bản lĩnh, đụng phải chuyện gì cũng muốn liều chết tự mình gánh vác. 

Hắn đi theo Hạnh Sí dạo qua một vòng ở trong nhà, nhìn Hạnh Sí bật lên từng ngọn đèn một. Không biết tại sao nhưng khi nhìn thấy bóng hình lẻ loi của Hạnh Sí là Lục Chấp Duệ lại cảm thấy lòng mình nghẹn lại, hắn không chỉ thở không nổi, mà còn cảm thấy rất bực bội. 

Cuối cùng, Hạnh Sí cũng chịu ngồi xuống sô pha. 

Cậu lấy điện thoại di động ra bắt đầu xem. Nhạc Anh nghiêm cấm cậu không được xem những nền tảng xã hội công cộng đó nên Hạnh Sí cũng không dám bấm vào. Chính vì vậy, Lục Chấp Duệ chỉ thấy cậu mở WeChat ra, cuộn lên xuống, thỉnh thoảng bấm ngẫu nhiên vào khung hội thoại của một người bạn nào đó, đợi một lát rồi lại thoát ra. 

Lục Chấp Duệ đứng bên cạnh trơ mắt nhìn, nhìn đến độ sốt ruột tới mức muốn xoay vài vòng tại chỗ. 

Sao lại có người không vui mà vẫn lề mề đến vậy? Rõ ràng rất muốn có ai đó ở bên nhưng lại chẳng dám mở miệng nói cùng ai. Sao thế, chẳng lẽ đối với cậu thì ai cũng quan trọng hơn chính bản thân cậu à? 

Loại ý nghĩ này khiến cho Lục Chấp Duệ cảm thấy có chút bị xúc phạm. Vừa do Hạnh Sí đã là người của hắn rồi mà còn không biết yêu quý chính mình, vừa là do… 

Lục Chấp Duệ sâu kín nhìn cậu chằm chằm. 

Ngay sau đó, mèo con xuất kích, nó đột nhiên nhào về phía Hạnh Sí rồi hất điện thoại di động của cậu rơi xuống mặt đất. 

Hạnh Sí đang ngẩn ngơ, đột nhiên không kịp phòng ngừa đã bị mèo con hất văng điện thoại. Ngay sau đó mèo con nhào tới, móng vuốt giẫm mạnh lên điện thoại di động vài cái, một cuộc điện thoại được gọi đi ngay lập tức.

Nhìn cụm từ [áo cơm cha mẹ] trên màn hình, Hạnh Sí sợ hãi. 

Mà mèo con ở bên cạnh đang nhìn cậu với một ánh mắt lạnh lùng.

Sao thế, gọi điện thoại cho hắn khó đến vậy à? Nếu khó quá thì để hắn gọi giùm cậu vậy. 

——

Ở bên kia, Lục Chấp Duệ nhanh chóng bị tiếng điện thoại đánh thức. 

Ý thức của hắn vội vàng rời khỏi cơ thể mèo con. Khi hắn mở mắt ra lần nữa thì hắn đã ở trong phòng ngủ rồi.

Biệt thự lớn ở vùng ngoại ô không giống với kiểu ở trong trung tâm thành phố, ngoài cửa sổ không có những ánh đèn ồn ào, chỉ có những bóng cây lắc lư bị màn đêm che phủ. 

Lúc Lục Chấp Duệ ngồi dậy thì điện thoại đã bị Hạnh Sí cúp rồi.

Hắn cầm lấy di động, nhìn thấy cuộc gọi nhỡ trên giao diện WeChat, hắn nhếch môi lạnh lùng bấm gọi lại. 

Cuộc điện thoại chẳng mấy chốc đã được kết nối.

“Ngài… ngài Lục…” Tiếng của Hạnh Sí ở bên kia lộ rõ sự hoảng loạn, vừa nghe là biết cậu đang vắt hết óc để tìm cớ. Ví dụ như cậu sẽ nói với Lục Chấp Duệ rằng trong lúc ngủ mơ màng, cậu đã vô tình chạm phải nút gọi gì đó. 

Nhưng Lục Chấp Duệ không định cho cậu cơ hội để bào chữa. 

“Sao thế, sao muộn rồi mà cậu còn chưa ngủ?” 

“Tôi… không có… ngại quá ngài Lục à…” Rõ ràng Hạnh Sí ở đầu dây bên kia vẫn chưa thoát khỏi cảm xúc tiêu cực nên đầu óc của cậu vẫn chưa xoay chuyển nhanh nhẹn như ngày thường, thế nên giọng nói của cậu cũng có chút nghẹn ngào vì cảm thấy sốt ruột. 

Lục Chấp Duệ ngồi dậy khỏi giường, không chừa chút đường sống nào cho cậu.

“Xảy ra chuyện gì à?” Hắn hỏi: “Tôi đang ở gần nhà của cậu, tôi sẽ qua đó ngay.” 

——

Hạnh Sí không nghĩ tới Lục Chấp Duệ sẽ gọi lại cho mình, cũng không ngờ khi Lục Chấp Duệ nghe ra sự không phù hợp của cậu, ngay cả cơ hội giải thích cũng không thèm cho cậu mà đã chạy ngay đến nhà cậu.

Hạnh Sí thậm chí còn không kịp từ chối thì Lục Chấp Duệ đã cúp điện thoại. Hạnh Sí cầm chiếc điện thoại tối đen, hồi lâu sau mới lấy lại tinh thần. 

Lục Chấp Duệ làm sao vậy! Thế mà hắn lại muốn tới nhà cậu! 

Hạnh Sí sững sờ tại chỗ, ngơ ngác bỏ điện thoại di động xuống.

Một món đồ chơi dành cho mèo có màu sắc sặc sỡ nằm bên cạnh sô pha lọt vào tầm mắt cậu. 

Hạnh Sí đột nhiên nhảy dựng lên tại chỗ. Lục Chấp Duệ ghét chó mèo nhất, nhà cậu lại nuôi mèo; nếu chẳng may để cho Lục Chấp Duệ phát hiện ra thì cậu phải giải thích với hắn thế nào! 

Hạnh Sí vội vàng thu dọn những đồ dùng và đồ chơi dành cho mèo vương vãi khắp nơi. Tính toán lại thì lần cuối cậu cảm thấy lo lắng thế này là khi quản lý đột nhiên đến kiểm tra lúc cậu mới thực tập ở công ty được hai tháng. 

Cậu đang dọn dẹp ở đây, mèo con lại tưởng là cậu đang chơi với mình bèn đi theo bên cạnh và bổ nhào vào chân cậu. Hạnh Sí bị nó làm loạn đến mức luống cuống tay chân, vừa thu dọn đồ đạc vừa răn dạy nó. 

“Nhóc nhìn đi, tại nhóc hết đấy! Nhóc biết cách bấm quá cơ, sao lại có thể gọi cho Lục Chấp Duệ được chứ!”

Mèo con nghe không hiểu nên đột nhiên lao về phía trước, một đôi măng cụt mềm mềm ngay lập tức giẫm lên chân của Hạnh Sí. 

Mèo con đi săn thành công tỏ ra rất cần phần thưởng từ chủ nhân của nó.

“Còn quấy rối nữa hả! Lát nữa tên họ Lục ma quỷ kia tới thì nhóc cứ chờ đấy mà xem!” Nói xong, một tay Hạnh Sí xách đống đồ của mèo con, tay còn lại thì nhấc mèo con ở dưới mặt đất lên, cậu nói lời cảnh cáo. 

“Anh ta sẽ ăn sống mèo con đấy!”

Mèo con nghe không hiểu “Ăn sống mèo con” là một chuyện cực kỳ đáng sợ nên tưởng Hạnh Sí muốn bế nó lên để âu yếm; thế là mèo con bèn thò cái đầu lông xù qua rồi cọ cọ vào cằm Hạnh Sí.  ( truyện đăng trên app TᎽT )

Phải mất một lúc lâu sau thì Hạnh Sí mới dọn dẹp xong đống đồ mèo con đã sử dụng. Cậu để mèo con và những thứ ấy vào căn phòng ngủ phụ nhỏ hơn.

Dù sao nếu như Lục Chấp Duệ muốn ngủ lại ở nhà cậu thì hắn sẽ nhất quyết muốn được ngủ một mình, thế thì hắn chắc chắn cậu sẽ phải ngủ ở phòng dành cho khách. Lục Chấp Duệ cũng có thể sẽ dùng đến phòng sách, thế nên chỉ có căn phòng kia là an toàn hơn một chút.

Đợi đến lúc dọn dẹp xong mọi thứ thì Hạnh Sí cũng mệt mỏi rã rời rồi.

Đến tận lúc này thì cậu mới nhận ra rằng, nỗi cô đơn khi ở một mình vừa rồi đã gần như tiêu tan trong khoảng thời gian bận rộn này, chỉ còn lại câu “Lục Chấp Duệ sắp đến” là thứ khiến cậu cảm thấy lo lắng mà thôi. 

——

Chiếc xe Bentley đa dụng màu đen chạy nhanh trong đêm tối.

Tuy Lục Chấp Duệ nói với Hạnh Sí rằng mình “ở ngay gần nhà cậu” nhưng thật ra là hắn đang ở trong căn nhà chính ở vùng ngoại thành. May mà lúc này nội thành không bị kẹt xe nên tài xế mới có thể chạy nhanh suốt cả quãng đường.

Lái xe giẫm chân ga không dám nhả ra, chạy với tốc độ cận kề giới hạn tốc độ của con đường. Trong kính chiếu hậu, tổng giám đốc Lục không thay đổi vẻ mặt ngồi ở đó nhắm mắt lại, điều đó khiến cho người ta không thể nhận ra đến cùng thì hắn đang muốn làm gì.- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác. Ủng hộ nhóm dịch bằng cách rate 1 sao ở bản re.up!

Lái xe nhìn vào kính chiếu hậu.

Anh ta là tài xế của nhà chính nhà họ Lục, đã làm việc ở nhà họ Lục được mấy năm. Hiếm khi tổng giám đốc Lục ra ngoài lúc nửa đêm như thế. Lần đầu tiên tổng giám đốc Lục ra ngoài vào giờ này chính là vì lên máy bay để bay đến San Francisco họp.

Anh ta càng chưa từng nhìn thấy tổng giám đốc Lục ra ngoài vào lúc mới ngủ được một nửa như thế này. 

Bây giờ đã là nửa đêm rồi, còn có chuyện gì quan trọng hơn nữa ư? Nhưng nhìn tổng giám đốc Lục ăn mặc chỉnh tề trong kính chiếu hậu không hề giống như vừa mới rời giường, tài xế lại cảm thấy anh ta vẫn không nên đoán bừa suy nghĩ của cấp trên thì hơn.

...

Hạnh Sí ngồi trên ghế sô pha đợi được một lát liền nghe thấy tiếng chuông cửa nhà mình vang lên.

Hạnh Sí vội vàng chạy đến mở cửa, cửa vừa mở ra thì cậu đã nhìn thấy Lục Chấp Duệ đang đứng ở bên ngoài.

Rõ ràng hắn vừa mới rời giường nên rõ ràng mái tóc bình thường được vuốt sáp và chải ngược ra sau gáy chỉ được hắn tiện tay vuốt mấy cái, chân tóc màu đen ngang ngạnh không chịu phục tùng, nhìn qua thì hắn chỉ trông như một chàng trai hơn hai mươi tuổi.

Nhưng rõ ràng tính tình của chàng trai này không được tốt lắm.

Ấn đường hắn nhăn lại tạo ra mấy ngấn thẳng đứng, ánh mắt cũng lạnh như băng, có vẻ bất thiện. Nhìn qua thì hắn như mới bị bắt ép thức dậy từ trong cơn mơ. Nút áo sơmi của hắn cũng không được cài hẳn hoi, hai nút ở chỗ cổ áo bị phanh ra, để lộ một đoạn xương quai xanh sắc bén.

Đêm đông ở Hải Thành rất lạnh, thậm chí Hạnh Sí còn có thể cảm nhận được hơi lạnh mỏng manh tản ra từ áo khoác của hắn.

Dáng vẻ này của hắn là dáng vẻ trùng hợp có công việc ở gần khu của cậu à? Hạnh Sí hơi nghi ngờ, cậu cảm thấy tổng giám đốc Lục như vừa mới tỉnh ngủ hơn. 

Chẳng qua cậu cũng chỉ nghĩ như vậy chứ không hề hoài nghi Lục Chấp Duệ.

Dù sao cái tên Sát thần này từ trước đến giờ vẫn luôn tự làm theo ý mình. Đối với tên tình nhân nhỏ không thể làm gì như cậu thì có gì mà hắn phải nói dối cơ chứ? Không có nguyên do nào cả mà.

“Ngài Lục...” Hạnh Sí mắt đối mắt với hắn, vội vàng xin lỗi trước.

“Xin lỗi ngài Lục, đã trế như vậy mà còn làm phiền ngài...”

Nhưng Lục Chấp Duệ tựa như không hề nghe cậu nói chuyện.

Ánh mắt hắn lạnh lùng lướt từ trên xuống dưới xem xét một hồi, cuối cùng lẳng lặng nhìn xuống mặt đất.

Giọng nói của Hạnh Sí từ từ nhỏ đi, cúi đầu theo tầm mắt của hắn.

Trên sàn nhà trơn bóng rõ ràng là mấy sợi lông mèo chưa quét dọn hết.

Trái tim Hạnh Sí cũng nguội lạnh.

Quên mất! Vậy mà cậu lại quên chuyện con mèo sẽ bị rụng lông rồi!

Cậu vội vã ngẩng đầu muốn giải thích với Lục Chấp Duệ

“Ngài Lục, anh đừng hiểu nhầm, cái này là...”

“Sao lại không mang dép?” Lục Chấp Duệ cắt ngang lời cậu nói.

“... Hả?”

Lúc này Hạnh Sí mới nhận ra vừa rồi cậu vội vàng chạy ra mở cửa nên quên đi dép rồi. Chân của cậu lúng túng cọ tới cọ lui.

“Quên mất…”

Lục Chấp Duệ lạnh lẽo nhìn cậu một cái. Một lát sau Lục Chấp Duệ vươn tay chặn ngang ôm eo cậu lên. Hạnh Sí bất ngờ chưa kịp chuẩn bị, bỗng nhiên sà vào một cái ôm mang theo hơi lạnh. Tay kia của Lục Chấp Duệ lưu loát cài cửa lại, cúi người ôm cả cơ thể Hạnh Sí lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play