Hắn vừa nói dứt câu, trong chốc lát, chẳng có ai trong hai người mở miệng nói chuyện.
Lục Chấp Duệ cúi đầu nhìn Hạnh Sí, có lẽ là hắn đang cảm thấy quá hồi hộp sau khi nói câu nói kia, thế nên mặc dù bây giờ hắn đang nhìn vào mắt của Hạnh Sí nhưng hắn lại không thể đoán được đến cùng thì cậu đang suy nghĩ điều gì.
Cả người Lục Chấp Duệ đều rơi vào trạng thái căng thẳng, hắn luôn dán mắt nhìn chằm chằm vào Hạnh Sí, ngay cả gân xanh trên mu bàn tay cũng nổi hết lên.
Hắn cảm thấy thời gian đã trôi qua rất lâu, ánh nắng chiếu vào lưng hắn như những mũi kim nhỏ đâm vào da thịt hắn.
Cuối cùng, Lục Chấp Duệ không thể kìm nén thêm được nữa.
“Tôi nói mấy lời này… không vì mục đích gì cả.” Mặc dù giọng của hắn nghe rất trầm thấp nhưng lại có vẻ không được mạch lạc lắm.
“Tôi chỉ muốn nói với em là cho dù Tạ Cảnh Giác có nói gì với em thì em cũng không cần tin vào những lời nói của cậu ta.” Lục Chấp Duệ nói: “Tôi cũng không muốn ép buộc em phải ở bên tôi, tôi chỉ muốn nói như vậy thôi, em có chấp nhận hay không là tùy thuộc vào quyết định của em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT