Miêu Cương Mệnh Cổ

Chương 7


6 tháng


9.

Cha ta cũng từng khuyên Công chúa bớt bớt tính tình lại nhưng có một lần Công chúa nổi giận lên đánh cả hắn, dần dần hắn không muốn đến chỗ nàng ta nữa.

Ba năm trôi qua, cha ta lại nạp thêm ba phòng thiếp. Lý Trường Niệm năm năm vẫn chưa có gì, đến trong cung cũng không tìm được lý do để hắn không nạp thiếp.

Ánh mắt cha ta không tốt lắm, chọn đều là loại hình trong bông có kim, dưới cơn nóng giận, Công chúa đã đánh chết toàn bộ.

Cha ta cao giọng mắng Lý Trường Niệm là đồ đàn bà độc ác, để nàng ta vào cửa chính là vận xui tám đời cộng lại.

Lý Trường Niệm giận đến cả người run rẩy, xoay người lập tức dẫn theo thị vệ vào cung.

Nàng ở trong cung khóc lóc kể lể với Hoàng đế, Hoàng đế an ủi, nàng trời sinh tôn quý, nô tỳ cũng chỉ là một cái mạng thấp hèn, nàng ta muốn đánh giết thế nào thì đánh giết thế ấy. Hoàng hậu đau lòng nữ nhi, để Lý Trường Niệm ở lại trong cung một khoảng thời gian, Lý Trường Niệm vui vẻ đồng ý.

Nàng ta thả lời ra, nếu cha ta không quỳ trước cửa cung nhận sai với nàng ta, nàng ta tuyệt đối sẽ không về phủ Tướng quân nữa.

Theo lý thì Lý Trường Niệm làm nhục một đại thần nhất phẩm như thế, Ngự sử không thể nào bỏ qua cơ hội buộc tội mới phải.

Nhưng ai bảo Thái tử là ca ca cùng mẫu thân với Lý Trường Niệm chứ, hiện tại còn đang dẫn binh kháng địch ở bên ngoài đấy!

Chỉ dựa vào điểm này thì Ngự sử cũng sẽ không cắn chặt Lý Trường Niệm không buông.

Liên tục nửa tháng Lý Trường Niệm đều ở lại trong cung, nhưng cha ta lại cứ như không nghe được lời nàng ta đã nói, tiếp tục nạp thêm hai di nương xinh đẹp như hoa.

Lý Trường Niệm ở trong cung nghe được tin tức, lập tức không ngồi yên được, lại không khống chế được tính nết, đánh giết một vòng cung nữ, thái giám.

Trong vòng một ngày, thi thể bị khiêng ra bãi tha ma không dưới mười cỗ. Không bao lâu, trong cung lại truyền ra ý chỉ, lần này là trách mắng cha ta tổn hại lễ nghĩa quân thần, lệnh cho cha ta xử lý hai tiểu thiếp kia ngay lập tức.

Giọng điệu kiêu ngạo như vậy vừa nhìn là biết tác phong của Lý Trường Niệm, thế mà còn dùng đến ý chỉ.

Cha ta nén giận trong lòng, đưa hai di nương kia đi, xoay người lại khóc lóc kể lể với Ngự sử kiên trung nhất trong triều.

Hiện tại hắn đã ba mươi lăm, vậy mà một mụn nhi tử cũng chưa có, thật sự hổ thẹn với tổ tông, khóc lóc kể lể liền ba ngày, Ngự sử thật sự không chịu nổi bóng gió nhắc việc này với Hoàng đế.

Tuổi Hoàng đế đã lớn, lại càng coi trọng mặt mũi hoàng gia, mặc kệ sau lưng thế nào, trước mặt nhất định phải đẹp.

Nhưng dù sao cũng là nữ nhi mình nuông chiều mà lớn, không nỡ mắng, chỉ đành nói mấy câu. Chờ Hoàng đế rời đi, Lý Trường Niệm gạt hết ấm chén trên bàn trà, gục trong lòng Hoàng hậu, phẫn hận không dứt.

“Mẫu hậu, vì sao Lâm Duẫn Chi lại biến thành thế này, hắn có thể làm được Trấn Quốc Tướng quân đều là do phụ hoàng nể mặt con mới cho hắn làm.”

Ha, rõ ràng vị trí Tướng quân của cha ta là dựa vào hy sinh mẹ ta mới làm được mà nhỉ.

“...”

Ta đang suy tính xem làm thế nào để tiến hành được bước kế tiếp, trong cung lại truyền ra tin tức khiến người cực kỳ khiếp sợ.

Ngày mai Lý Trường Niệm sẽ được đưa về phủ Tướng quân.

Đi theo đó còn có tin cấm túc Lý Trường Niệm trong phủ Tướng quân. Ta mang theo lòng đầy nghi vấn đi tìm Vân Vũ, nàng đi tìm hiểu tin tức càng tiện hơn ta.

Vân Vũ nỗ lực áp xuống ý cười nơi khóe miệng: “Vị Công chúa này của chúng ta ấy à! Là Hoàng thượng đích thân hạ chỉ đưa về phủ, không triệu không được vào cung đấy!”

Đối với Lý Trường Niệm đây đúng là đả kích lớn, nàng ta luôn tự cho mình là con gái cưng của trời, hiện tại lại bị tự tay phụ hoàng của mình đánh khỏi thần đài, có thể nói là với nàng không khác gì trời giáng sấm sét.

Những năm gần đây, vì kéo dài tuổi thọ, Hoàng đế đã thử rất nhiều cách không chính thống, con nối dõi đặc biệt khó khăn, đến giờ chỉ có hai người con trai.

Một là Nhị Hoàng tử được sinh ra do ba năm trước Hoàng đế say rượu lâm hạnh một cung nô, còn lại là Thái tử do Hoàng hậu sinh ra.

Khi Lý Trường Niệm tản bộ bên hồ vừa khéo đụng phải Nhị Hoàng tử, tính nết công chúa không thu lại được, không biết tại sao lại trực tiếp đẩy Nhị Hoàng từ từ trên cầu thang cao mấy trượng xuống, ngay tại chỗ tắt thở.

Khi tin tức truyền đến thì Hoàng đế đang lên triều, nhóm Ngự sử vẫn còn sờ sờ đây, tuy bọn họ không muốn buộc tội Công chúa lúc này nhưng việc Công chúa đã làm đúng là quá quắt lắm rồi.

Đó là Hoàng tử đấy! Mưu hại long tử không phải tội nhỏ. Hoàng đế đang trong nỗi đau mất con, nữ nhi được cưng chiều ngày xưa, bây giờ nhìn lại mặt mày có phần đáng hận.

Vào đêm hôm đó Hoàng đế đã đưa thánh chỉ đến phủ Tướng quân, trong thánh chỉ cứ nhắc mãi việc cha ta không tuân thủ lễ pháp, giao cho hắn làm tốt chuẩn bị đón Công chúa về phủ.

Ta nhìn khuôn mặt xanh mét kia của cha ta, dáng vẻ không phục nhưng cũng không dám phản kháng, cười lạnh trong lòng: Lâm Duẫn Chi, không phải ngươi yêu nàng tôn quý, yêu nàng kiêu căng sao?

Ta ngược lại muốn nhìn xem, đến cuối cùng ngươi còn có thể nhũn hết ruột gan khi thấy dáng vẻ yêu kiều tôn quý của nàng ta không.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play