Miêu Cương Mệnh Cổ

Chương 6


6 tháng


8.

“Ngươi cứ tự vây mình ở chỗ này cả ngày có ích lợi gì sao? Ngươi cũng không báo được thù đâu.” Ta nghiêng đầu, đứng trước mặt Vân Vũ.

Nàng thường xuyên ngồi trong viện, nhìn đủ loại tiểu sinh mệnh ngoan cường. Có đôi khi là một con sâu lông phá kén thành bướm, có đôi khi là con kiến chuyển nhà dưới rễ cây.

“Ôi, đại tiểu thư người đã tám tuổi rồi nhỉ! Sao lại vẫn nói hươu nói vượn thế?”

Vân Vũ giả vờ không hiểu ý ta, dùng ánh mắt vừa kinh ngạc vừa vô tội nhìn ta.

“Vân di nương, kẻ thù gần trong gang tấc lại không thể báo thù, cảm giác thế nào? Tương lai của ngươi không có hy vọng, lại vẫn phải bày ra khuôn mặt tươi cười mà hầu hạ kẻ thù!”

Ánh mắt Vân Vũ lập lòe, khóe miệng nhấp nhẹ lại vẫn cứ không nói lời nào.

Ta chẳng thèm để ý đến thái độ của nàng nữa, dùng khăn phủ tro bụi trên ghế rồi ngồi xuống: “Có phải ngươi cảm thấy mình là tồn tại đặc biệt trước mặt cha ta?”

Vân Vũ cũng không có phản ứng lớn gì, chỉ là động tác nắm khăn cứ xiết rồi lại buông. Ta cười cười, vạch trần ảo tưởng của nàng.

“Nhưng mà Vân di nương à! Phần đặc biệt này lại không đủ để hắn vì ngươi đối nghịch với Công chúa. Ngươi là nữ nhân thứ hai được cha ta chủ động dẫn về, người thứ nhất là mẫu thân của ta, nàng đã chết, ngươi cảm thấy cha ta có thể bảo vệ ngươi được bao lâu? Nếu tin tức của ta không sai, số lần cha ta đến chỗ ngươi càng ngày càng ít nhỉ?”

Vân Vũ giống như đột nhiên bị giẫm phải đuôi, hung tợn nói với ta.

“Đại tiểu thư nói như vậy là có ý gì? Ta nhớ rõ cái chết của mẫu thân ngươi không quang minh cho lắm đi! Nghĩ đến trong đó Công chúa cũng có không ít công lao, nhưng bây giờ ngươi có thể tự tay giết nàng ta sao?”

Ta lắc lắc đầu: “Tạm thời còn chưa thể.”

Ta âm thầm bổ sung trong lòng, bởi vì ta muốn giết, không chỉ một mình Lý Trường Niệm, còn có Hoàng đế, Hoàng hậu, lão già áo đen.

Nàng cười nhạo một tiếng; “Cho nên, lúc này đại tiểu thư ở chỗ này nói mấy lời chó má gì với ta chứ, lấy ta làm trò tiêu khiển sao?”

Ta khựng lại một chút mới nói tiếp: “Bởi vì ta không muốn nàng ta được thoải mái đó! Chúng ta là cùng một loại người, ta chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra ngươi là dạng người gì, nói vậy ngươi cũng có thể nhìn thấu ta. Mục tiêu của chúng ta nhất trí, vì sao không trực tiếp hợp tác chứ?”

Vân Vũ ngẫm nghĩ, lại vẫn nhìn thân thể nho nhỏ của ta không nói gì.

Ta khom người hành lễ, sau đó xoay người rời đi, cũng không chờ Vân Vẽ đáp lại. Ta chỉ cần gieo hạt mầm này trong lòng nàng là được, sớm muộn gì nàng cũng sẽ đến.

Quả nhiên chưa hết ba ngày, Vân Vũ đã chủ động đến tìm ta. Nàng hỏi ta: “Ngươi định làm thế nào?” Ta lấy một bao bột phấn ra, đưa cho nàng.

Thứ này được ta chuẩn bị từ ba ngày trước, có máu của ta, thêm mấy vị thảo dược kết hợp chế thành, khi chế thành bột phấn đã không còn bất kỳ hương vị gì.

Thuốc này có thể giảm tần suất phát điên của Lý Trường Niệm, lại không ngăn cản công hiệu độc tính phát tác.

Vân Vũ nhìn gói bột kia một lời khó nói hết.

Ta hiếm khi thấy hơi chột dạ, lén mua dược liệu xong không còn mấy đồng tiền: “Bình thuốc quá tinh xảo thì không được, vừa nhìn biết ngay là thuốc độc.”

Hai mắt trắng đen rõ ràng của Vân Vũ nhìn ta: “Ta đúng là điên rồi mới cùng một đứa nhóc như ngươi làm việc.” Ta khí định thần nhàn, không hề rụt rè.

Sau một lúc lâu, Vân Vũ thở dài: “Thôi, dù sao ta cũng chỉ có một cái mạng nát, cùng lắm thì liều một lần thôi.”

“...”

Trong phủ có một số người phát hiện, tính tình của Vân di nương đã thay đổi. Nàng biến thành dạng mọi chuyện đều lấy Công chúa làm chuẩn, tự mình rửa mặt cho Công chúa, tự mình chia thức ăn cho Công chúa.

Ngay cả vào đêm Tướng quân đến viện của nàng, nàng cũng khuyên nhủ Tướng quân đến chỗ Công chúa. Lý ma ma cảm thấy là do bản thân dạy dỗ có tác dụng, càng thêm ra sức gõ Vân Vũ.

Vân Vũ cụp mi rũ mắt, lại càng cung kính, mỗi ngày đều đi hầu hạ Công chúa.

Một năm trôi qua, tính tình Lý Trường Niệm càng lúc càng nóng nảy, nhưng nàng vốn là kẻ vô pháp vô thiên, mọi người chỉ cho là tính tình nàng khó chịu thêm, không một ai nghi ngờ do nguyên nhân khác.

Ngoại trừ bản thân Lý Trường Niệm.

Nàng ta đúng là cảm thấy thân thể mình có khác thường, nhưng khi Triệu thái y đến lại không tra ra bất kỳ vấn đề gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play