Khương Lê Sơn nghe vậy, động tác cầm tập thơ hơi khựng lại, mấy giây sau đặt nó về bàn.
Có vài bệnh nhân tâm thần sẽ nảy sinh tình cảm ỷ lại mãnh liệt với bác sĩ tâm lý của họ. Khương Lê Sơn thừa biết điều đó, mà trong nghề cũng có quy định, trong quá trình điều trị bác sĩ không được có tình cảm vượt quá giới hạn với bệnh nhân.
Nhưng tình cảm là thứ rất khó kiểm soát, Khương Lê Sơn vốn tưởng rằng Ngải Soái sẽ là bệnh nhân phiền phức và khó khăn nhất mà hắn tiếp nhận, nhưng hiện tại xem ra, có lẽ thanh niên mới là bệnh nhân khó giải quyết nhất mà hắn từng gặp.
Có khoảnh khắc, Khương Lê Sơn hơi hối hận vì tham gia vụ án này. Nhưng suy nghĩ đó chỉ giằng co trong nháy mắt, một giây sau đã hoàn toàn biến mất khỏi đầu hắn.
Lời nói của thanh niên quá trắng trợn, tình cảm ẩn chứa bên trong tạm thời cũng khó làm rõ, cho dù Khương Lê Sơn đã làm việc trong ngành này rất nhiều năm cũng không biết nên trả lời câu này thế nào, bởi vì thân phận của thanh niên đặc biệt quá mức —— cậu khác với Ngải Soái, cũng không giống bất kỳ bệnh nhân nào mà hắn từng tiếp, cần hắn cầm dao xé lớp ngụy trang của họ, từ đó tìm được sự thật bị chôn giấu dưới tinh thần kỳ lạ của những người đó.
Thứ thanh niên cần là điều trị, là tư vấn tâm lý từ bác sĩ, nhưng hắn không hoàn toàn là một bác sĩ.
Khương Lê Sơn lôi ghế đẩu dưới giường ra, ngồi bên cạnh thanh niên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT