Sau khi trôi qua một khoảng thời gian dài, Chu Phù chợt nhận ra rằng có vẻ như giáo viên mầm non đã không còn gọi cho cô để khiếu nại.
Thằng nhóc quỷ quái Trần Thương Lục này là do chính cô sinh ra, làm sao mà cô lại không hiểu được tính tình của thằng bé như thế nào chứ.
Chu Phù cũng không có quá nhiều hy vọng rằng cậu bé có thể quay đầu làm lại nhanh như vậy, cô vẫn luôn cảm thấy rằng bầu không khí tĩnh lặng như này chắc chắn có điều kỳ lạ.
Buổi trưa ngày hôm nay, còn gần một tiếng rưỡi nữa mới tan làm, Chu Phù cất lại những bản vẽ dở dang, đóng máy tính lại, thu dọn đồ dùng ngay ngắn rồi đi thẳng đến văn phòng của Trần Kỵ.
Khi bước vào văn phòng, Trần Kỵ vẫn như cũ, anh không ngẩng đầu lên, cụp mắt xuống và nhìn thẳng vào những bức vẽ dày đặc trên bàn.
Thấy người vào phòng một lúc lâu vẫn không lên tiếng, cây bút trong tay người đàn ông dừng lại, đầu bút thấm mực đen lên giấy sao chép.
Giây tiếp theo, Trần Kỵ theo bản năng ngẩng đầu lên, khi mà ánh mắt anh vừa chạm vào Chu Phù, khóe môi vô thức cong lên: "Lãnh đạo đến kiểm tra công tác sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT