Trần Kỵ nói đi nói lại, cho tới khi anh thật sự làm càn, anh đã bỏ qua biện pháp bảo vệ nên được thực hiện.
Chu Phù buồn ngủ mơ màng được anh bế ra khỏi phòng tắm, cho tới khi cô bị nhét vào trong chăn, đôi mắt của cô gần như không thể mở ra được nữa.
Chờ đến khi anh vào phòng tắm, tắm sơ qua và quay trở lại trên giường, Chu Phù đã mệt đến mức ngủ một giấc.
Chỉ là sau khi cô nghe được động tĩnh quay lại của Trần Kỵ, cô cũng không có mở mắt ra, hai tay hai chân mảnh khảnh gần như theo thói quen quấn lấy anh.
Gương mặt ngái ngủ mơ màng của cô vùi trong cánh tay anh, ngón tay cô vô thức nắm lấy lớp vải bộ đồ ngủ của anh.
Trong tiềm thức muốn dính người bao nhiêu thì sẽ dính người bấy nhiêu.
Trần Kỵ vốn dĩ chưa bao giờ có hai từ thỏa mãn đối với Chu Phù, vị tổ tông nhỏ đã chủ động lao vào trong ngực của anh, chẳng sợ hai người vừa mới lăn lộn mấy giờ, nhưng cuối cùng anh vẫn không thể không đến gần cô để trộm một ít mùi hương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT