Lục Minh Bạc không ngừng rót rượu cho chính bản thân mình.
Trần Kỵ giả vờ như không để ý, anh bình tĩnh gọi hai đĩa tôm càng mà Chu Phù yêu thích rồi kiên nhẫn và cẩn thận bóc vỏ cho cô.
Chu Phù hiếm khi tham gia các bữa tiệc tối, cô chưa bao giờ nhìn thấy cách uống rượu của Lục Minh Bạc cả cho nên có hơi lo lắng cho cậu ta, trong lúc Trần Kỵ đưa tôm đã bóc vỏ cho Chu Phù cũng không để ý lắm.
“Kệ đi, cậu ta đáng bị như vậy.” Trần Kỵ lười biếng nhìn theo ánh mắt của Chu Phù, sau đó nhanh chóng thu tầm mắt lại, đút miếng tôm chấm nước sốt vào miệng Chu Phù: “Há mồm ra.”
Chu Phù theo bản năng ngoan ngoãn đáp lại.
“Mấy năm nay chuyện xã giao, tiếp khách ở bên ngoài của công ty đều là do cậu ta phụ trách, cậu ta không uống say đến chết được đâu mà em phải lo.” Trần Kỵ thuận miệng nói: “Tên tiểu tử này quá sướng rồi, để cậu ta chịu khổ chút cho biết mùi đời đi.”
Chu Phù nghĩ đến việc tết đến Hứa Tư Điềm đang ở trong phòng bệnh, đến cả chỗ ngồi cũng chẳng có thì lập tức cảm thấy có chút chua xót, cô cảm thấy có chút đồng cảm với Lục Minh Bạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT