Những chuyện hoang đường như vậy Trần Kỵ chỉ thuận miệng nói chơi mà thôi.
Tuy Trần Kỵ chẳng phải người đứng đắn gì nhưng lúc Chu Phù đang đau lòng như vậy anh cũng không dám ăn nói hàm hồ.
Nơi đây không phải là chỗ riêng tư cho nên anh không nỡ để cho cô chịu thiệt thòi ở chỗ công cộng như vậy.
Hai người ngồi ở chỗ cũ thản nhiên trò chuyện như lúc còn ngồi cùng bàn trước đây, Chu Phù lấy điện thoại di động ra chụp một vài bức ảnh làm kỷ niệm.
Từ những cành cây bên ngoài ngoài cửa sổ phòng học cho đến những vệt nắng vô tình lọt vào trong lớp học đều được cô chụp lại một cách trọn vẹn.
Trần Kỵ một tay chống cằm, một tay uể oải chống khuỷu tay lên bàn, hai mắt dán chặt vào Chu Phù nửa bước không rời.
Nhìn anh bây giờ giống hệt với những gì mà thầy Liêu Vỹ Phúc nói, Trần Kỵ luôn chống cằm nhìn về phía bạn cùng bàn của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT