Giản Thành Hi nhìn tin tức liền mở to mắt.

Đây là một chuyện tốt, cậu đương nhiên cũng vui vẻ. Nghe nói chồng của nguyên chủ hình như cũng ở trong đoàn quân tiên phong này, nếu có tín hiệu đây có phải có nghĩa là chồng nguyên chủ có thể còn sống, hơn nữa sắp trở về rồi? 

Bác sĩ nói với Giản Thành Hi: “Cậu đứng đó ngơ ngác làm gì? Không vui sao?”

Giản Thành Hi lấy lại tinh thần nói: “Vui, tất nhiên là phải vui rồi!”

Kỳ thật những việc làm của Giản Thành Hi mấy năm nay, bác sĩ cũng nhìn thấy, tuy rằng rất khó chịu khi nhìn thấy Giản Thành Hi ngược đãi con cái, nhưng sự quan tâm của Giản Thành Hi dành cho hai đứa nhỏ trong gần nửa năm nay cũng không phải là giả. Nói thật cô có thể hiểu được, chồng không có ở nhà, bản thân lớn lên lại xinh đẹp, cho dù muốn tìm một chỗ dựa khác cũng không có gì đáng trách.

Bác sĩ dặn dò: “Thành Hi, nếu chồng cậu trở về là chuyện tốt. Tuy rằng hiện tại Vương Triết là người nắm quyền trong Thành Ngầm, nhưng nếu quân tiên phong trở về, nói không chừng bệ hạ sẽ chiếu theo công trạng ban thưởng, chỉ cần chồng của cậu có thể lập công và có một chức vụ nhỏ thì cả nhà các cậu có thể sống tốt, cậu cũng nên sớm dứt khoát với cái tên Vương Triết kia đi!”

Giản Thành Hi khổ sở cười cười: “Tôi và hắn đã sớm cắt đứt rồi.”

Vốn cậu không nghĩ đến chuyện tình cảm, ai biết mọi sự không thể lường trước được.

Người chồng cũ vốn tưởng đã chết vậy mà lại sống sót trở về.

Bác sĩ nói với cậu: “Được đó, chỉ cần chồng cậu trở về, những ngày tốt lành của cậu sẽ đến.”

Giản Thành Hi ôm tâm sự rời khỏi bệnh viện. Trên đường đi đón con, suy nghĩ của cậu có chút rối bời. Nguyên chủ ngược đãi hai đứa nhỏ là chuyện hàng xóm láng giềng đều biết. Không những vậy, do hắn mà con trai còn bị ngã thương ở chân, chồng ở bên ngoài chiến trường đẫm máu kiên cường chém giết bảo vệ tinh hệ, lần này trở về nhìn thấy những thứ này còn có thể nhịn được sao. Có khi nào sẽ ly hôn với mình rồi mang hai đứa nhỏ đi luôn không?

Hệ thống xuất hiện: Kí chủ! Chỉ số sinh tồn của cậu tăng lên 15%

Giản Thành Hi sửng sốt: “Lúc trước không phải là 5% sao, sao giờ lại tăng. “

Hệ thống làm tròn trách nhiệm:Con số này là dựa trên dữ liệu tổng hợp, sẽ không sai.

“Chẳng lẽ chỉ số sinh tồn của ta có liên quan đến chồng cũ?” Giản Thành Hi luôn cảm thấy rốt cuộc mình đã tìm được chút manh mối: “Có phải không?”

Hệ thống nói: Không có quyền hạn trả lời

“......”

Vậy thì mi có tác dụng gì?

Lúc Giản Thành Hi đi tới cổng trường cũng  vừa lúc tan học, từ xa cậu đã nhìn thấy Lệ Toái Toái và Lệ Trầm được cô giáo dẫn ra, Lệ Toái Toái đang dìu anh trai đi lại khó khăn, hai bóng dáng nho nhỏ dựa vào nhau đi tới.

Ánh hoàng hôn buông xuống nhuộm cả bầu trời thành một màu vàng ấm. Giản Thành Hi vẫy tay: “Ba ở đây!”

Lệ Toái Toái ngẩng đầu, nhìn thấy Giản Thành Hi thì lộ ra một nụ cười thật tươi: “Baba!”

Trong mắt Giản Thành Hi hiện lên sự dịu dàng, cậu dang rộng cánh tay ôm con trai con gái vào lòng: “Hôm nay ba không đến trễ nha. “

Gương mặt non nớt của Toái Toái bật cười, bé ôm cổ ba, giọng nói trong trẻo vang lên: “Con ở trong lớp học đã nhìn thấy ba đứng bên ngoài, ba là đẹp nhất.”

Giản Thành Hu dán mặt lên người cô bé: “Toái Toái của chúng ta mới là đẹp nhất.”

Cô giáo nói ở phía sau: “Khi anh chưa đến, hai đứa nhỏ luôn nhìn ra ngoài cửa sổ”

Giản Thành Hi nghe vậy trong lòng mềm mại và ấm áp, cậu ôm đứa bé trong ngực càng chặt hơn một chút, mở miệng nói với cô giáo: “Cám ơn cô đã chăm sóc hai đứa nhỏ, chúng tôi về đây”

Cô giáo gật đầu đồng ý.

Trên đường trở về, bình thường thì Giản Thành Hi sẽ hỏi chuyện hai đứa làm ở trường, nhưng hôm nay cậu lại có vẻ im lặng khác thường.- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng TᎽT

Lệ Toái Toái cùng Lệ Trầm nhìn nhau.

Chắc là có chuyện gì đó xảy ra với ba rồi.

Quả nhiên,

Chỉ chốc lát sau, người cha già đã thiếu kiên nhẫn, cậu đưa mắt nhìn Lệ Toái Toái, hỏi: “Toái Toái, không phải trước đây con nói muốn có cha sao, nếu có cha rồi Toái Toái sẽ vui sao?”

Lệ Toái Toái ngạc nhiên.

Giản Thành Hi kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của đứa nhỏ.

Vốn tưởng rằng con gái sẽ vui vẻ, không ngờ, Lệ Toái Toái  lại nói: “Ba, Toái Toái không cần cha.”

Giản Thành Hi sửng sốt: “Vì sao?”

Lệ Toái Toái cúi đầu suy nghĩ một chút nói: “Bởi vì Toái Toái không muốn cha mới, lúc ba và cha mới có con, sẽ không cần con và anh trai nữa.”

!!

Giản Thành Hi bị sốc.

Không bao giờ nghĩ rằng một đứa nhỏ có thể thông minh như vậy!

Nhưng...

Giản Thành Hi lập tức giải thích: “Toái Toái, ý ba không phải vậy, không phải muốn tìm cha mới, là cha ruột của hai đứa, nếu là ông ấy thì sao, các con có chịu không?”

Lệ Trầm và Lệ Toái Toái lại nhìn nhau.

Giản Thành Hi tràn đầy chờ mong.

Cô bé nhào vào lòng cậu, nói:  “Được ạ!” 

Giản Thành Hi trong lòng thầm nghĩ quả nhiên, làm gì có đứa nhỏ nào không thích cha mình chứ, cậu hỏi: “Các con thích tới vậy sao?”

Lệ Toái Toái không nói gì.

Ngược lại Lệ Trầm luôn trầm mặc ít nói ở trong lòng Giản Thành Hi mở miệng nói: “Nếu như cha trở về, cổ tay ba sẽ không bị thương nữa.”

Giản Thành Hi sửng sốt, lúc ở phòng y tế vội vàng nói chuyện với bác sĩ nên cậu quên mất chuyện thoa thuốc lên tay,  lúc này vết đỏ trên tay cũng không còn rõ ràng, không ngờ vẫn bị Lệ Trầm phát hiện!

Lệ Toái Toái cũng nhìn qua, bé ngước mắt lên nhìn cậu nói: “Ba, có người bắt nạt ba sao? “

Giản Thành Hi nuốt xuống nỗi khổ trong lòng, mỉm cười nói: “Làm gì có chứ, ba là siêu nhân, không ai dám bắt nạt ba hết!”

Lệ Toái Toái ôm ba mình nói: “Chờ Toái Toái lớn lên, cũng muốn làm siêu nhân lợi hại, giống như hoàng hậu, có ma thuật và táo độc, ai dám bắt nạt ba thì độc chết người đó, bảo vệ baba!”

Lệ Trầm cũng nghiêm túc gật gật đầu.

Giản Thành Hi trong lòng đang cảm động, nghe xong lời nói cực kỳ nguy hiểm này liền im lặng: “...”

Nếu không ấy!

Chồng cũ, anh vẫn nên nhanh chóng trở về để quản hai đứa con của mình đi! !

*

Ngày hôm sau

Chuyện bắt được tín hiệu của hai mươi nghìn chiến sĩ trong hắc động đã truyền khắp Thành Ngầm.

Ngay cả người trong văn phòng cũng đã nhận được tin tức. Hôm nay, rất nhiều người nhà chiến sĩ đều nhận được thông báo. Trong máy dò tín hiệu, ngoại trừ chiến hạm của sĩ quan cấp cao là được bảo mật vì vấn đề an toàn, còn lại những chiến hạm của chiến sĩ bình thường đều có tín hiệu. Hôm nay, văn phòng Thành Ngầm gửi thông báo yêu cầu tất cả người nhà của chiến sĩ đến văn phòng lấy vé, khi đại quân trở về có thể đi đón.

Sáng sớm, Giản Thành Hi cũng nhận được thông báo. Cậu giúp hai đứa nhỏ mặc quần áo xong liền đi tới văn phòng.

Ở văn phòng đã chật kín người, ai nấy đều tươi cười vui vẻ. 

Vốn tưởng rằng đời này sẽ không bao giờ gặp lại, nhưng không ngờ người thân còn có thể trở về, Thành Ngầm vô hồn dường như sống lại chỉ sau một đêm. Người nhà các chiến sĩ còn sống nhận được vòng tay và vé đều vừa khóc vừa cười. không khí vô cùng ấm áp.

Đợi đến lượt Giản Thành Hi thì đã là buổi chiều.

Bà lão trong văn phòng nói: “Cho tôi biết mã số thông tin của người nhà cậu, tôi sẽ kiểm tra.”

Giản Thành Hi tìm mã số trong vòng tay thông tin của chồng nguyên chủ, đưa cho bà lão. 

Bà lão nhận lấy mã số, sau khi nhập đi nhập lại nhiều lần thì ngước mắt lên nhìn Giản Thành Hi một cái, mở miệng nói: “Không có tín hiệu.”

Giản Thành Hi sửng sốt: “Sao cơ?”

Bà lão tìm một lần nữa rồi mới nói: “Không có tín hiệu.”

Tâm tình Giản Thành Hi trở nên phức tạp, mặc dù không có tình cảm với chồng của nguyên chủ nhưng hôm qua cậu vẫn ôm chút hy vọng. Không ngờ chồng cũ thật sự đã anh dũng hy sinh, thực là bi thảm mà, cậu nói: “Bà kiểm tra kĩ lại lần nữa được không ạ? Thật sự không có sao?” 

Bà lão hỏi: “Tên của chồng cậu là gì?” 

Giản Thành Hi không mang theo ảnh chụp trên người, đột nhiên bị hỏi như vậy, cậu không nhớ ra được, lập tức bị nghẹn họng.

Ghi chú trên vòng tay của nguyên chủ cũng chỉ là ‘chồng’.

Giản Thành Hi loáng thoáng nhớ tới chữ cuối cùng phía sau, cố gắng nhớ lại, thử nói: “Anh ấy tên là... Phong, Phong… Anh Phong...”

Bà lão hơi lớn tuổi, bà nâng kính lên, hỏi lại: “Anh Điên?”

*Là từ đồng âm nha mấy bà tên của anh công là Phong风 phát âm là Fēng bà lão tưởng là  疯 (Fēng ) nên mới nói là điên á?

“......”

Hình như là vậy.

Giản Thành Hi cũng không nghĩ nhiều như vậy, cậu nói: “Bà cứ tra theo từ khóa thử xem?”

Bà lão lại tìm một lát rồi trả lời: “Đúng là không có tín hiệu của anh Điên, thật không may, cậu không thể nhận được vé.” 

Giản Thành Hi có chút tiếc nuối.

Bà lão lúc này lại mở miệng: “Cậu cũng không cần quá đau lòng, tuy rằng không có tín hiệu của hắn, nhưng lần này quân ta đại thắng, đánh lui trùng tộc, vương thượng quyết định thưởng cho các tướng sĩ. Các cậu là người nhà liệt sĩ, vẫn sẽ nhận được rất nhiều vật tư an ủi. Tuy rằng không tìm được anh Điên nhà cậu nhưng lần này có một vị đại nguyên soái chiến công hiển hách, chỉ huy ba đại quân tên là Lệ Lăng Phong. Chuyện an ủi người nhà này là do người đó yêu cầu, các cậu xem như là được hưởng lợi.”

Giản Thành Hi ngạc nhiên, lắp bắp nói: “Bà có thể nói lại một chút, vị đại nguyên soái kia, tên là gì?”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play