Tôi ngồi ở một góc sân tennis trên phố và nghĩ về những chuyện xảy ra gần đây. “Thời tiết thật đẹp…” Tôi lẩm bẩm một mình. Đúng vậy, thời tiết hôm nay vô cùng đẹp, nhưng mà tâm trạng của tôi lại không tốt. Cuộc thi xếp hạng mới trong học viện Seigaku đã kết thúc rồi, momo thua rồi. Điều này cũng có nghĩa là anh ấy… không phải là ứng cử viên phù hợp. Mặc dù cuối cùng anh ấy cũng sẽ lên sân thi đấu. Nhưng mà, bây giờ anh ấy dùng tâm trạng gì để đối mặt với tất cả đây? 
Tôi chưa gặp những chuyện như thế này bao giờ. Cho nên, tôi không hiểu đó là loại tâm trạng gì. Chỉ là, nhất định là rất buồn nhỉ. Tôi dựa vào cây ngẩng đầu lên ngước nhìn bầu trời, cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, cảm giác vô cùng dễ chịu. Đã bao lâu tôi đã không thả lỏng bản thân như vậy rồi?
Mỗi lần khi tôi thả lỏng bản thân tôi đều sẽ nhớ tới những chuyện đã từng xảy ra. Đúng, bây giờ với tôi mà nói, trước kia đã được coi là “kiếp trước” rồi nhỉ. Nhớ tới mọi chuyện lúc trước, tôi bỗng nhiên có cảm giác muốn khóc. 
Liên Nguyệt, cậu có sống tốt không? Tớ nhớ cậu quá, cậu có biết không? Lúc trước cho dù có xảy ra chuyện gì thì cậu đều sẽ luôn đứng về phía tôi, nhưng mà, bây giờ không còn như lúc trước nữa. Tớ bây giờ muốn gặp mặt cậu cũng làm không được. Bởi vì, chúng ta bây giờ đã không còn ở chung một thế giới nữa. Cậu có phải vẫn hạnh phúc giống như lúc trước hay không? Không có sự tồn tại của tớ, cậu có phải vẫn có thể vui vẻ giống như lúc trước hay không?
Mặc dù Liên Nguyệt là con gái của một gia đình giàu có. Nhưng mà, tôi và cô ấy giống nhau, cũng đều không có bạn bè. Chúng ta… là người bạn duy nhất của nhau. 
Liên Nguyệt à, dù cho bây giờ tớ không ở bên cạnh cậu. Nhưng mà xin cậu nhất định phải hạnh phúc, nhất định phải vui vẻ, nhất định phải sung sướng. Xin lỗi, tớ không thể thực hiện được ước định của chúng ta rồi… mãi mãi bên cạnh nhau, mãi mãi là bạn cả đời. Cậu có trách tớ không? Tớ nghĩ cậu nhất định sẽ rất tức giận đúng không, bởi vì tớ không từ mà biệt.- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng TᎽT
Rõ ràng tôi ở gần đám người Echizen Ryoma như vậy, rõ ràng ngày ngày đều có thể gặp mặt, rõ ràng đều có thể cùng nhau luyện tập. Nhưng mà, tại sao tôi cảm giác bọn họ lại cách tôi rất xa?
Tezuka Kunimitsu… đội trưởng câu lạc bộ tennis học viện Seigaku quốc gia, một người có tinh thần trách nhiệm cao. Anh ấy vẫn luôn ra sức vì toàn bộ câu lạc bộ tennis, và sự hiện diện của anh ấy là không thể thiếu được. Nhưng mà, cũng chính bởi vì tinh thần trách nhiệm cao của anh ấy mà hoàn toàn không nghĩ tới vết thương của mình. Tại sao? Tôi luôn muốn hỏi anh ấy tại sao nhất định phải làm như vậy. Nếu như đổi lại là tôi, tôi có thể làm được không? Đội trưởng Yamato à, khi anh đi đã giao cho Tezuka Kunimitsu sự uỷ thác, anh ấy vẫn luôn hoàn thành rất tốt. Dù cho cái giá phải trả chính là chặt đi tay của mình. 
Fuji Syuusuke… một người vô cùng mạnh mẽ. Anh ấy được người ngoài giới gọi là thiên tài, nhưng mà, được gọi là thiên tài có thật là tốt như vậy không? Chỉ bởi vì là thiên tài, chỉ bởi vì được gọi là thiên tài, mà khiến cho người em trai duy nhất xa lánh anh ấy. Đúng vậy, thử hỏi có ai chịu được suốt ngày bị người khác đem ra so sánh? Dù cho người đó là anh trai của mình. Mặc dù Fuji ngày nào cũng luôn tươi cười, nhưng mà ai có thể hiểu được đằng sau nụ cười ấy là sự thương tâm? Fuji Yuuta à, xin cậu đừng tiếp tục làm tổn thương anh trai cậu nữa. Anh ấy trước mặt cậu, không phải vẫn luôn là người anh trai mà cậu yêu thương nhất sao? 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play