Ngày hôm sau tôi đến Học viện Ice Emperor… vì để trả áo cho Atobe. Thực ra là tôi không hề muốn đi chút xíu nào, bởi vì nghe nói những người trong nhóm cổ động của câu lạc bộ tennis Học viện Ice Emperor rất đáng sợ.
Học viện Ice Emperor quả nhiên là một trường học quý tộc, thật là lớn. Tôi là đang ở đâu đây, xỉu. Câu lạc bộ tennis rốt cuộc là ở chỗ nào vậy chứ…
“Oái… ôi mẹ ơi, ngã chết tôi rồi.” Không biết là ai không có mắt đụng phải tôi, muốn mưu sát người ta sao. “Ơ? Cừu non?” Hoá ra là chú cừu này đang trốn ở đây để ngủ. “Này… anh tỉnh dậy đi. Có nghe thấy không, anh đứng lên cho tôi!” Phù… Cuối cùng cũng tỉnh rồi.
“Ơ…? Cô là ai? Buồn ngủ quá… Thoải mái quá.” Chú cừu non bé bỏng còn chưa nói hết câu thì đã gục đầu lên vai tôi mà ngủ mất, trước khi ngủ còn dụi dụi lên mặt tôi.
“Này… Anh đừng ngủ nữa, mau dậy đi, đưa tôi đến câu lạc bộ tennis đi.” Lúc này tôi có chút dở khóc dở cười. Sao lại trở nên như vậy? Thành ra tôi ngồi xổm trên mặt đất, chú cừu non vẫn con treo trên bả vai tôi. Cừu non à, là do anh ép tôi đấy, không được trách tôi đâu. Tôi lập tức đứng thẳng dậy khiến cho anh ấy ngã cắm mặt xuống đất.
“Ui… Đau quá. Tôi tỉnh rồi, tôi tỉnh rồi.”
“Phù… cuối cùng cũng tỉnh rồi. Làm phiền anh đưa tôi đến câu lạc bộ tennis, tôi không tìm được đường…” Tôi xoa xoa huyệt thái dương. Đau đầu quá…
“Ơ? Cô là ai vậy?” Rõ ràng là vừa nãy anh ấy ngủ đến hồ đồ rồi.
“Tôi là ai? Lẽ nào cậu không nhớ ra vừa rồi cậu vẫn luôn dựa lên vai tôi mà ngủ sao? Tôi gọi cậu hơn 20 phút mà cậu vẫn không tỉnh, cậu là lợn sao?” Tức chết tôi rồi, cứ như vậy lãng phí hết 20 phút ở đây. Nhưng tôi là trốn ra từ Học viện Seigaku, nếu không nhanh lên, lát sau sẽ không theo kịp các hoạt động của câu lạc bộ rồi. Tôi không muốn bị Tezuka Kunimitsu phạt đâu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play