Ôn Nhan bị anh chặn lại.
Cô có hơi lo lắng và chột dạ, giống như nói nhiều hơn một chữ hoặc nhìn nhiều hơn một lần thì bí mật sẽ bị bại lộ.
Cô cúi đầu dụi mắt vài lần, nói nhỏ: “Cô Tĩnh nhờ em hỏi anh.”
Hàn Giang không nói gì.
Một lát sau, anh không thèm nhìn cô, tiếp tục ăn mì: “Bà ấy muốn biết, thì bà ấy phải tự đi hỏi.”
Ôn Nhan cảm thấy hình như anh đang không vui.
Cũng đúng, người như anh không thích nhất là việc bị người khác hỏi về chuyện của mình, đặc biệt là vấn đề riêng tư này.
Anh không nói lời nào, Ôn Nhan cũng không nói chuyện. Lúc hai người về đến nhà, Hàn Giang nhổ cây sen đá lên trồng vào chậu hoa, lại tưới cho nó chút nước.
Thi Tĩnh đưa mắt ra hiệu cho Ôn Nhan, Ôn Nhan lắc đầu, dùng ánh mắt nói cho bà ấy: Hết cách rồi, hỏi không trả lời.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT