Hàn Giang đưa ngón tay đẩy con dao gọt hoa quả ra xa “Ai vậy ạ?.”
“Triệu cái gì đấy, mẹ không nhớ rõ, nhưng cũng khá xinh đẹp.” Thi Tĩnh còn muốn hỏi  tiếp nhưng Hàn Giang đã thay giày rồi đi vào phòng.
Lúc nhìn thấy Triệu Tâm Dao, cô ta đang cầm chậu sen đá mà Ôn Nhan để trên bàn lên chơi.
Hàn Giang nhíu mày, không khách khí nói: “Bỏ xuống.”
Anh đột nhiên lên tiếng, Triệu Tâm Dao không kịp chuẩn bị, nhẹ nhàng thả tay, cây sen đá rơi xuống đất, âm phát ra không lớn, nhưng chậu hoa nhỏ đã bị vỡ thành nhiều cánh nhỏ, đất rơi đầy trên nền nhà.
Triệu Tâm Dao liên tục xin lỗi: “Rất xin lỗi, không phải em cố ý.” Cô ta khom lưng định dọn dẹp thì bị Hàn Giang ngăn lại: “Đừng nhúc nhích, tôi tự làm.”
Anh không nói lời nào, nhẹ nhàng nhặt cây sen đá còn dính đất trên rễ lên, bỏ vào chiếc cốc không trên bàn của anh.
Sắc mặt anh không tốt, Triệu Tâm Dao tự tìm đến anh, còn ở phòng phòng anh, động vào đồ của anh, anh quả thực rất khó chịu, bây giờ còn làm vỡ chậu sen đá.
Hàn Giang thốt lên một câu “Đi ra ngoài nói”, rồi xoay người ra cửa thay giày.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play