Một câu chuyện nho nhỏ, nhẹ nhàng về một cô bé tên Vũ An.
Câu chuyện bắt đầu từ khi cô bé còn nhỏ, và cô bé gặp Nguyên Khang.
Hai đứa bé trưởng thành, thành thiếu nam thiếu nữ, và chút cảm xúc xao động cũng dần thành rung động, thành một tình cảm thiếu thời khó nói thành lời…
——————- Nguyên Khang bị hành động của cô làm cho bật cười. Hai bả vai của anh run run, khoanh tay, cười tươi lộ hai lúm đồng điếu xinh đẹp. Từ lúc gặp anh đến giờ, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh cười tươi như vậy.
Không biết tại sao anh lại cười như vậy.
Không lẽ bây giờ cô giống một đứa ngốc sao?
Tầm mắt anh di chuyển xuống bảng tên cô, khóe môi hơi cong lên. "Vũ An. Không lẽ em đang nghĩ anh sẽ kéo em ra cổng trường tẩn một phát ư?"