Trì Liệt đi về chỗ của mình.
Anh vừa ngồi xuống, cầm bút lên, còn chưa kịp tính toán tiếp thì từ xa tiếng bước chân nhẹ nhàng của cô gái đã truyền tới.
Rồi dừng lại trước mặt anh.
"Trì Liệt." Trong tiếng ve kêu ầm ỉ ngoài cửa sổ, giọng Dụ Kiến có chút khó tin: "Sao anh có thể... trẻ con đến thế!"
Thẩm Tri Linh thì không nói đi.
Nhưng Trì Liệt đã lớn rồi, còn không biết xấu hổ làm chuyện như này nữa.
Anh cũng đâu phải mấy đứa nhỏ bảy, tám tuổi ở viện phúc lợi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT