Ngô Thanh Quế ngồi đó, bà thấy Trì Liệt nhìn chăm chăm vào điện thoại rồi từ từ nở nụ cười.
Bình thường Trì Liệt không bao giờ cười, phần lớn thời gian mặt anh đều lạnh lùng, không chút biểu cảm, vẻ mặt lười nhác không thèm để ý đến ai.
Tuy nhiên, dưới ánh đèn vàng ở quán mì, lúc này khóe miệng anh hơi nhếch lên.
Đôi mắt luôn lạnh lùng chìm trong ánh sáng ấm áp chợt dịu đi, như tia nắng ban mai rọi xuống hồ nước sâu thăm thẳm, yên tĩnh và trong veo.
"Cười cái gì thế?!" Ngô Thanh Quế tò mò hỏi: "Hay là tin nhắn của cô nào? Nhìn cậu cười kìa."
Ngoài lần đầu đến bãi phế liệu ra, Trì Liệt chưa bao giờ xuất hiện cùng Dụ Kiến thêm lần nào nữa.
Nên Ngô Thanh Quế hoàn toàn không nghĩ tới Dụ Kiến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT