Tần Nhan nhớ rõ lần gặp gỡ đầu tiên với Lý Tích là vào dịp xuân về, toàn bộ núi Tây Lâm được bao phủ bởi ánh nắng mỏng manh và những bức tường xanh, chim bay cá nhảy ẩn nấp trong núi đã bắt đầu lang thang trong rừng để kiếm ăn, quả là một mùa săn bắn tốt.
Tần Nhan vốn lấy cớ ra ngoài hít thở không khí, vậy nên nàng chỉ tùy ý đi dạo trong núi một chút, thấy vài cây mọc bên triền núi đã kết nhiều quả dại, hoặc đỏ hoặc xanh, trông rất hấp dẫn, nàng thuận tay hái mấy trái, mới cắn một miếng đã thấy đắng chát khôn tả, thế là nàng quay sang chọn vài quả đã chín đỏ trên cây, giương cung lên bắn, sau mấy phen mới trúng một quả, Tần Nhan vội vàng đưa tay đón lấy, chỉ cảm thấy trong tay nặng trĩu, một con chim có cắm vũ tiễn vững vàng rơi vào bàn tay nàng, Tần Nhan giật mình, cùng lúc đó, quả dại bị bắn rơi nện xuống đỉnh đầu Tần Nhan một tiếng ‘bộp’.
Xoa xoa sọ não hơi đau, Tần Nhan rút mũi tên khỏi con mồi, đánh giá một phen, vô ý phát hiện đuôi mũi tên có khắc một chữ ‘Ninh’, những vật có đánh dấu đặc trưng như vậy chỉ xuất hiện ở một số đại quan quý nhân, nhưng trước giờ Tần Nhan sống không màng thế sự, đương nhiên nàng không thể dựa vào đó mà biết đây là con mồi của ai.
Đang suy nghĩ làm thế nào để xử lý con mồi này, Tần Nhan bất ngờ nghe tiếng động từ phía sau sườn núi, tưởng là có người tìm con mồi mà đến, khi nàng quay người lại thì bị cảnh tượng trước mắt làm kinh hãi đến mức quên cả phản ứng.
Chỉ thấy trên sườn núi, một con lợn rừng khổng lồ đang lao xuống, sức mạnh đáng sợ khiến chim chóc trong rừng kêu thét bay loạn, Tần Nhan ẩn cư trong núi rừng đã lâu, đương nhiên nàng biết lợn rừng này da dày thịt béo, răng nanh sắc như dao, nếu lợn rừng hung tính quá độ, so với hổ còn hung mãnh hơn nhiều. Con lợn rừng trước mắt rõ ràng đã bị kích động, thấy nó sắp lao về phía mình, lúc này Tần Nhan mới ngộ ra mình đang lâm vào hiểm cảnh, có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào.
Nói về chạy trốn, Tần Nhan sâu sắc nhận ra hai cái đùi của mình không bì được với mãnh thú bốn chân. Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Tần Nhan nhanh tay bám vào cành cây thấp bên cạnh, khéo léo mượn sức bật của cành cây để nhảy lên cao, mới vừa bám chắc vào thân cây, lợn rừng như tia chớp đã lao đến dưới gốc cây Tần Nhan đang trèo, không ngờ nó lại bắt đầu dùng thân hình cường tráng hung hăng húc mạnh vào thân cây, liên tục va chạm làm rơi không ít quả dại, đập mạnh vào đỉnh đầu và cơ thể Tần Nhan. Nàng bị quả dại đập đến phát giận trong lòng, nháy mắt còn định lao xuống xẻ thịt lấy tiết con lợn rừng kia \để xả giận. Ngay khoảnh khắc nàng cúi đầu, hai chiếc răng nanh sáng loáng của lợn rừng lóe lên dưới ánh mặt trời, nàng đành nghẹn nuốt cơn hờn dỗi trở về, suy nghĩ sâu xa một phen, Tần Nhan thuận tay ném con mồi từ trên trời rớt xuống văng ra xa.
Lợn rừng thấy có thứ rơi xuống, lập tức điên cuồng nhảy lên ngoạm lấy, trong lúc Tần Nhan trợn mắt há hốc mồm, nó xé xác con chim kia tan tác trong nháy mắt, chưa được bao lâu lại bắt đầu quay sang húc vào thân cây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT