Lúc rời đi, Lương đại phu và phu nhân của ông ấy dặn dò đủ điều, Tần Nhan đồng ý từng điều một, nàng đảo mắt thấy Cẩm Nhi trốn ở sau cánh cửa nhìn lén, trong mắt là vẻ không nỡ, Tần Nhan vốn định nói gì đó với nó, nhưng lúc này xe ngựa đã tới, Lương phu nhân vội vàng giao chỗ lương khô đã chuẩn bị sẵn cho Tần Nhan, liên tục nói: “Sau này nếu có đi đường qua đây thì đừng quên chúng ta.”
“Thời gian qua cảm ơn đã chăm lo.” Tần Nhan khẽ gật đầu, tuy đáp lời Lương phu nhân nhưng ánh mắt lại nhìn về phía cửa, nói: “Sau này sẽ còn gặp lại.”
Đương nhiên Lương phu nhân hiểu rõ, bà ấy thở dài một tiếng, có chút không đành: “Hai người đi đi, trên đường bảo trọng.”
Tần Nhan chào tạm biệt rồi quay lưng bước lên xe ngựa, Lý Tích đã chờ ở trên xe, thấy Tần Nhan đi lên, hắn chỉ dùng ánh mắt dò hỏi xem có thể khởi hành được hay chưa.
Tần Nhan gật đầu, ra lệnh cho phu xe khởi hành, chốc lát bánh xe đã bắt đầu chuyển động, lúc này Lý Tích vẫn luôn trầm mặc đột nhiên lên tiếng: “Cẩm Nhi và Diễm Nhi tuổi tác cũng tương đương.”
Tuy đã qua một khoảng thời gian nhưng mỗi khi nghe thấy tên của Diễm Nhi, Tần Nhan vẫn không thể kiềm chế đau nhói trong lòng, nàng biết Lý Tích vẫn luôn canh cánh về chuyện này nhưng lại nhẫn nhịn không nói, so với nàng thì càng khó chịu hơn, Tần Nhan ngẫm nghĩ thật lâu, sau đó thấp giọng nói: “Nếu hắn còn sống, nhất định sẽ phải đối mặt với không ít âm mưu quỷ kế trong cung, chưa chắc đã vui vẻ, sinh tử thường tình, không thể chấp nhất.”
“… Không sinh ra trong nhà đế vương thì tốt.” Lý Tích nhàn nhạt nói, sau đó hắn khép mắt lại, dựa vào vách xe mà chợp mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT