Sáng sớm Lý Tích đã thượng triều, nàng chỉ cần chờ hắn bãi triều là có thể nhích người đến Định Quốc Phủ trước hắn một bước.
Hoàn Nhi tỉ mỉ giúp Tần Nhan chải lại mái tóc dài, sợi tóc trong tay mềm nhẵn óng mượt, nàng ta nhìn vào động tác tay chăm chú không chớp mắt, như sợ bỏ lỡ gì đó.
“Hoàn Nhi.”
Tần Nhan bất ngờ gọi nhẹ một tiếng, Hoàn Nhi không hề chuẩn bị liền giật mình, lực tay cũng mạnh hơn một chút, nàng ta vội vàng cúi đầu quỳ xuống nói: “Nô tỳ đáng chết.”
Ngay khi chờ đợi Tần Nhan lên tiếng, Hoàn Nhi nghe thấy trên đỉnh đầu vang lên âm thanh quần áo quét qua, ngay sau đó liền có một thứ đè lên trên vai nàng ta, còn chưa kịp suy nghĩ kỹ càng thì đã có một sức mạnh lôi kéo nàng ta về phía trước, Hoàn Nhi thuận thế đứng dậy, chỉ cảm thấy đầu vai trống không, lực kéo kia đã biến mất.
Sau khi đứng yên Hoàn Nhi ngước mắt nhìn lên, Tần Nhan ở đối diện đang nghi hoặc nhìn vào gương đồng trang điểm ở trước mặt, căn bản không để sai lầm của nàng ta vào mắt.
Tần Nhan nhìn kỹ khuôn mặt trong gương, đột nhiên nghiêng đầu sang hỏi Hoàn Nhi: “Ngươi xem ta bây giờ so với lúc mới vào cung có khác nhau chút nào không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play